Blogger Widgets
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hoa Kỳ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hoa Kỳ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 27 tháng 11, 2012

BỘ NGOẠI GIAO HOA KỲ LÊN TIẾNG VỀ "HỘ CHIẾU LƯỠI BÒ"

Mỹ không thừa nhận "lưỡi bò" trên hộ chiếu Trung Quốc

TTO - Mỹ ngày 27-11 nói họ không chấp nhận bản đồ mới “gây tranh cãi” mà Trung Quốc in lên hộ chiếu của nước này, trong bối cảnh hàng loạt quốc gia, vùng lãnh thổ phản ứng và từ chối thị thực. 

Hành động đơn phương của Bắc Kinh với việc in đường lưỡi bò trên biển Đông và điều chỉnh các ranh giới lãnh thổ tranh chấp với Ấn Độ đã gây tranh cãi lớn trong khu vực.


Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Mỹ Victoria Nuland.Ảnh: blogspot.com
“Chúng tôi không thừa nhận. Lập trường của chúng tôi về biển Đông, như quý vị đã biết, là tiếp tục coi các vấn đề này cần sự thương lượng giữa các bên liên quan, giữa ASEAN và Trung Quốc, và quý vị hiểu rằng một tấm hình trên hộ chiếu không thể thay đổi điều đó”, báo Mỹ USA Today dẫn lời người phát ngôn Bộ Ngoại giao Mỹ Victoria Nuland nói trong một cuộc họp báo thường ngày.

Trả lời những câu hỏi liên quan tới vấn đề này, bà Nuland nói bà hiểu cần có những tiêu chuẩn quốc tế cơ bản được tuân thủ với một hộ chiếu. “Quý vị cũng biết những bản đồ mơ hồ không phải là một phần của hộ chiếu - bà Nuland nói - Xét ở khía cạnh vấn đề kỹ thuật pháp lý thuần túy, tấm bản đồ đó không nói lên bất cứ điều gì về việc hộ chiếu có giá trị để được cấp thị thực vào Mỹ hoặc cho phép vào Mỹ hay không…”.

“Tôi không chắc liệu chúng tôi có cơ hội thảo luận việc này với phía Trung Quốc hay không. Thành thật mà nói, lần đầu tiên chúng tôi chú ý tới vấn đề này là vào cuối tuần rồi, khi những hộ chiếu này bắt đầu bị hàng loạt nước từ chối - bà Nuland nói - Nếu tấm bản đồ bị coi là khiêu khích ở một số nước, chúng tôi sẽ trao đổi với nhau về vấn đề này”.

Ngày 24-11, báo India Times cho biết chính quyền Ấn Độ cũng đã xúc tiến việc in bản đồ theo cách giải thích của họ lên hộ chiếu của khách nhập cảnh từ Trung Quốc. “Chúng tôi bắt đầu cấp thị thực kèm bản đồ Ấn Độ như chúng ta vẫn biết”, AFP dẫn lời một quan chức ngoại giao Ấn Độ giấu tên. 

Trong bản đồ trên hộ chiếu Trung Quốc, hai khu vực Arunachal Pradesh và Aksai Chin mà Ấn Độ tuyên bố chủ quyền được vẽ lại như một phần lãnh thổ Trung Quốc.

HẢI MINH
Nguồn: Tuổi Trẻ.
TS.Nguyễn Hồng Kiên tổng hợp cập nhật trên báo chí trong nước:
MỚI CHỈ THẤY O3 BÁO CÓ MÔN BÀI CỦA VN ĐƯA TIN
- 07:58 | 27/11/2012 BÁO PetroTimes: Mỹ không chứng thực hộ chiếu in “đường lưỡi bò” của Trung Quốc- http://www.petrotimes.vn/news/vn/bien-dong/my-khong-chung-thuc-ho-chieu-in-duong-lu%E1%BB%A1i-bo-cua-trung-quoc.html
- 9:39 AM, 27/11/2012 BÁO ĐẤT VIỆT: Mỹ không chứng thực hộ chiếu ‘lưỡi bò’ của Trung Quốc
http://baodatviet.vn/Home/thegioi/My-khong-chu


- 11:30 thứ Ba 27/11/2012, BÁO TUỔI TRẺ: Mỹ không thừa nhận "lưỡi bò" trên hộ chiếu Trung Quốc- http://tuoitre.vn/the-gioi/522328/my-khong-thua-nhan-duong-luoi-bo-tren-ho-chieu-trung-quoc.html

NHÀ CHÁU TÌM TRÊN TRANG TIN TTXVN, Infonet.vn CỦA BỘ TT&TT CHỬA THẤY.
ĐẾN 13:12:00, VietnamPlus VẪN CHỈ CÓ BÀI "Chính sách hộ chiếu của TQ là không bình thường" |
http://www.vietnamplus.vn/Home/Chinh-sach-ho-chieu-cua-TQ-la-khong-binh-thuong/201211/170743.vnplus

CÁC KÊNH GỌI LÀ CHÍNH THỐNG MÀ LÀM ĂN THẾ, RỒI HÔ HÀO CHỐNG TIN THẤT THIỆT LÀ SAO ???

UPDATE:
- 11:56 báo SGTT cập nhật tin này- http://sgtt.vn/Quoc-te/172702/My-khong-thua-nhan-cai-ban-do-tren-ho-chieu-Trung-Quoc.html
- 12:21 báo Thanh Niên - http://www.thanhnien.com.vn/pages/20121127/my-khong-cong-nhan-duong-luoi-bo-tren-ho-chieu-trung-quoc.aspx
- Đến 14:11 thêm BÁO NGƯỜI ĐƯA TIN: Mỹ không thừa nhận “lưỡi bò” trên hộ chiếu Trung Quốc- http://www.nguoiduatin.vn/my-khong-thua-nhan-luoi-bo-tren-ho-chieu-trung-quoc-a61007.html
-->đọc tiếp...

MỸ KHÔNG CHỨNG THỰC HỘ CHIẾU "LƯỠI BÒ" CỦA TÀU

Mỹ không chứng thực hộ chiếu in “đường lưỡi bò” của Trung Quốc

(Petrotimes) – Mỹ ngày hôm nay cho biết nước này không chứng thực bản đồ gây tranh cãi của Trung Quốc in trong hộ chiếu mới, mà theo đó, Bắc Kinh đã tự nhận chủ quyền trên các vùng lãnh thổ tranh chấp với các nước láng giềng.

>> Ấn Độ phản đối hộ chiếu điện tử mới của Trung Quốc: "Cách nói chuyện tốt nhất với Bắc Kinh là thông qua hành động"

Không chỉ táo tợn “nhận vơ” hầu hết vùng Biển Đông, bản đồ in trong hộ chiếu mới của Trung Quốc còn "nhận" cả 2 vùng lãnh thổ mà Ấn Độ tuyên bố chủ quyền là Aksai Chin và Arunachal Pradesh

“Không, chúng tôi không thể chứng thực được. Quan điểm của chúng tôi về Biển Đông, như mọi người đã biết, là vấn đề này cần phải được đàm phán giữa các bên liên quan, giữa Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) và Trung Quốc và một hình ảnh in trong hộ chiếu không thay đổi được điều đó”, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Mỹ Victoria Nuland khẳng định với các phóng viên trong cuộc họp báo mới nhất.

Trả lời các câu hỏi về vấn đề này, bà Nuland cho biết hộ chiếu cần phải đáp ứng một số tiêu chuẩn quốc tế cơ bản và những tấm bản đồ “lầm lạc” thì không thuộc diện này.

“Đây là một vấn đề pháp lý kỹ thuật, bản đồ này không có ý nghĩa gì trên hộ chiếu hợp lệ cấp visa nhập cảnh vào Hoa Kỳ…”, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Mỹ nói.

Bên cạnh đó, bà Nuland cũng cho biết Hoa Kỳ chú ý đến vấn đề này khi hộ chiếu in hình bản đồ “gây tranh cãi” nói trên của Trung Quốc bắt đầu bị từ chối ở một số quốc gia.

“Có lẽ việc này xuất phát từ quan điểm cho rằng đây là động thái khiêu khích của Bắc Kinh, tuy nhiên, chúng tôi sẽ có một cuộc thảo luận về vấn đề này nhưng là về yếu tố kỹ thuật pháp lý trên hộ chiếu”, bà Nuland cho biết.

Cuối tuần trước, hộ chiếu mới ban hành của Trung Quốc có in hình bản đồ với các tuyên bố chủ quyền của nước này đã khiến các nước láng giềng trong khu vực hết sức bất bình và phản đối bằng nhiều biện pháp, hoặc ngoại giao, hoặc bằng hành động.

Không chỉ táo tợn “nhận vơ” hầu hết vùng Biển Đông, bản đồ in trong hộ chiếu mới của Trung Quốc còn "nhận" cả 2 vùng lãnh thổ mà Ấn Độ tuyên bố chủ quyền là Aksai Chin và Arunachal Pradesh.

Để đáp lại, Ấn Độ đã dán visa có in hình bản đồ của nước mình, trong đó có hai địa điểm trên, để cấp cho công dân Trung Quốc.

Trong khi đó, Việt Nam và Philippines đã chọn con đường ngoại giao để phản đối mạnh mẽ việc Trung Quốc đưa "đường lưỡi bò" phi lý, ôm trọn cả vùng Biển Đông, nơi Brunei, Malaysia, Philippines và Việt Nam có tuyên bố chủ quyền chồng lấn, vào hộ chiếu mới.

Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lương Thanh Nghị nêu rõ:

“Việc làm trên của Trung Quốc đã vi phạm chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, cũng như chủ quyền, quyền chủ quyền và quyền tài phán của Việt Nam đối với các vùng biển liên quan ở Biển Đông”.

Đại diện Bộ Ngoại giao Việt Nam đã gặp đại diện Đại sứ quán Trung Quốc tại Hà Nội trao công hàm phản đối và yêu cầu Trung Quốc hủy bỏ những nội dung sai trái in trên hộ chiếu phổ thông điện tử nói trên.
 
Linh Phương (Theo Economic Times)


 

-->đọc tiếp...

Thứ Tư, 7 tháng 11, 2012

DIỄN VĂN CHIẾN THẮNG CỦA ÔNG OBAMA


Diễn văn chiến thắng của Obama
Cập nhật lúc :4:33 PM, 07/11/2012

(ĐVO) Tổng thống Obama đọc bài diễn văn ngay trong tối 6/11 (giờ Mỹ), sau khi kết quả bỏ phiếu cho thấy ông được tái đắc cử. Đất Việt online trích dịch bài diễn văn nay.
Cảm ơn. Cảm ơn. Cảm ơn các bạn rất nhiều.

Đêm nay, hơn 200 năm sau thuộc địa cũ giành quyền tự định đoạt số phận, nhiệm vụ hoàn thành một liên minh lại phải tiếp tục tiến về phía trước.

Tiến về phía trước vì các bạn. Tiến về phía trước vì các bạn đã xác nhận một lần nữa tinh thần đã giúp chúng ta chiến thắng cả chiến tranh và suy thoái, tinh thần đã đưa đất nước khỏi vực sâu thất vọng tới đỉnh cao hy vọng. Niềm tin rằng trong khi mỗi chúng ta sẽ theo đuổi một giấc mơ riêng, thì chúng ta vẫn là một gia đình Mỹ và chúng ta đi lên hay thất bại cùng nhau với tư cách một quốc gia, một dân tộc.

Trong cuộc bầu cử tối nay, các bạn, những người Mỹ, nhắc nhở chúng ta rằng con đường vẫn còn chông gai, trong khi hành trình của chúng ta vẫn còn dài, chúng ta phải tự nâng mình dậy để tranh đấu, và từ trong trái tim chúng ta biết rằng điều tốt đẹp nhất vẫn chưa đến với Hợp chủng quốc Hoa Kỳ.
Tôi muốn cảm ơn mọi người dân Mỹ đã tham gia vào cuộc bầu cử, dù các bạn được bỏ lá phiếu đầu tiên hay phải xếp hàng dài chờ đợi.
Nhân đây, chúng ta cần khẳng định rõ rằng, dù các bạn giơ khẩu hiệu ủng hộ Obama hay Romney, thì các bạn cũng đã làm cho tiếng nói của mình được lắng nghe.

Và các bạn đã tạo ra sự khác biệt. Tôi vừa có cuộc đàm thoại với Thống đốc Romney để chúc mừng ông ấy và ông Paul Ryan về chiến dịch quyết liệt mà các ông ấy đã thực hiện. Chúng tôi đã tranh đấu dữ dội, nhưng chỉ vì chúng tôi thực sự yêu đất nước này. Và chúng tôi thực sự quan tâm tới tương lai của chúng ta.

Từ George tới Lenore tới con trai Mitt, gia đình Romney đã lựa chọn cách đền đáp người dân Mỹ thông qua con đường dịch vụ công. Đó là di sản mà chúng ta chân trọng và hoan nghênh trong đêm nay. Trong những tuần tới, tôi mong sẽ có dịp ngồi với Thống đốc Romney để bàn thảo về vấn đề liệu chúng tôi có thể làm việc cùng nhau để đưa đất nước này đi lên hay không. Tôi muốn cảm ơn một người bạn và là người đã chung vai sát cánh với tôi trong suốt 4 năm qua, một chiến binh của nước Mỹ, một phó tổng thống mà bất kỳ ai cũng mong đợi: Joe Biden.

Và tôi sẽ không thể trở thành một người đàn ông như ngày hôm nay nếu không có người phụ nữ đã đồng ý lấy tôi làm chồng cách đây 20 năm. Tôi muốn nói trước mọi người rằng, Michelle Anh yêu em hơn bao giờ hết. Anh chưa bao giờ cảm thấy tự hào hơn hôm nay khi thấy người Mỹ yêu quý em với tư cách đệ nhất phu nhân.

Sasha và Malia trước mặt các bạn đang lớn lên để trở thành những người phụ nữ thông minh và xinh đẹp, giống như mẹ các con. Bố rất tự hào về các con.
Tổng thống cũng dành những lời tốt đẹp nhất tới những tình nguyện viên và nhóm thực hiện chiến dịch tranh cử đã làm việc quên mình để giúp ông giành chiến thắng. Tổng thống bày tỏ dù còn nhiều khác biệt về quan điểm chính trị, những vấn đề còn gây nhiều tranh cãi.

Nhưng bất chấp mọi khác biệt, phần lớn chúng ta đều có chung hy vọng về tương lai của nước Mỹ. Chúng ta muốn con cái chúng ta trưởng thành ở một đất nước với những trường học tốt nhất, thầy cô giáo tốt nhất. Một đất nước được thừa hưởng địa vị đứng đầu thế giới về công nghệ, khám phá và cải tiến, với tất cả những công việc và doanh nghiệp tốt nhất mà không bị gánh nặng nợ nần hay yếu dần bởi sự bất công. Đất nước đó không bị đe dọa bởi mối hiểm nguy từ việc hành tinh ấm lên. Chúng ta muốn truyền lại một đất nước được coi trọng và ngưỡng mộ bởi mọi người khắp nơi trên thế giới. Một dân tộc được bảo vệ bởi quân đội hùng mạnh nhất trên trái đất và những đội quân thiện xạ nhất từng được biết đến. Đó cũng là đất nước đang đi lên với sự tự tin rằng chiến tranh cần bị gạt bỏ để làm nên một nền hòa bình. Đất nước đó được xây dựng trên những chân giá trị của mọi con người. Tổng thống Mỹ nói rằng nước Mỹ hào phóng, giàu lòng trắc ẩn và vị tha sẽ tạo điều kiện để những người dân nhập cư, những người công nhân, dân thường được đi học, được nuôi dưỡng và hiện thực ước mơ trở thành kỹ sư, nhà khoa học, doanh nhân… Và dù con đường đi tới đích còn chưa thống nhất, nhưng mọi người đều có chung niềm tin và nhiệm vụ phải đưa đất nước đi lên.
Và dù tôi có được các bạn bỏ phiếu hay không, thì lâu nay tôi vẫn lắng nghe các bạn. Tôi đã học được rất nhiều từ các bạn và các bạn đã làm nên một Tổng thống tốt hơn. Từ đó, tôi trở lại Nhà Trắng với quyết tâm cao hơn và nhiệt huyết lớn hơn bao giờ hết để tiếp tục công việc ở đó. Các bạn bầu chúng tôi để tập trung vào công việc của các bạn, chứ không phải cho chúng tôi.

Trong những tháng tới, tôi mong sẽ làm việc với lãnh đạo của các hai đảng để cùng bàn cách giải quyết các vấn đề: giảm thâm hụt, cải tổ luật thuế, nâng cấp hệ thống quản lý nhập cư, giảm phụ thuộc vào dầu nhập khẩu nước ngoài, và nhiều công việc khác.

Nhưng không phải công việc của chúng tôi chỉ có thế. Vai trò của công dân trong nền dân chủ của chúng ta không chỉ kết thúc ở lá phiếu bầu. Nước Mỹ chưa bao giờ dừng lại ở những việc được làm cho chúng ta, mà là những việc chúng ta có thể làm cùng nhau, dù khó khăn và chông gai, nhưng cần thiết cho một chính phủ tự trị. Đó là nguyên tắc mà chúng ta đã tạo nên.

Đất nước này có nhiều của cải hơn bất kỳ quốc gia nào, nhưng chúng ta không giàu vì điều đó. Chúng ta có quân đội mạnh nhất trong lịch sử, nhưng điều đó không khiến chúng ta hùng mạnh. Những trường đại học, nền văn hóa của chúng ta đều khiến thế giới ghen tỵ nhưng lại không làm thế giới sát lại gần chúng ta. Điều giúp nước Mỹ trở nên khác biệt chính là mối liên kết vững vàng trong một quốc gia đa dạng nhất trên trái đất, niềm tin về một sứ mệnh chung. Để có điều đó, chúng ta phải chấp nhận những nghĩa vụ nhất định đối với nhau và các thế hệ tương lai để vì nền tự do của người Mỹ. Đó là điều khiến nước Mỹ trở nên vĩ đại.
Tổng thống Obama thể hiện sự trân trọng, cảm thông đối với những doanh nghiệp gia đình thà cắt giảm thu nhập còn hơn sa thải hàng xóm, những người lính vẫn đăng ký tòng quân sau khi mất chân, tay, những quan chức quên mình giúp người dân khắc phục hậu quả bão lụt, hay gia đình có em bé bị bệnh bạch cầu khốn khổ vì công ty bảo hiểm ngừng chi trả chi phí chữa bệnh.

Và tối nay, bất chấp rất nhiều khó khăn mà chúng ta đang trải qua, bất chấp mọi niềm thất vọng của Washington, tôi cảm thấy lạc quan về tương lai hơn bao giờ hết.

Tôi đề nghị các bạn giữ lấy niềm hy vọng đó. Tôi không nói về niềm hy vọng mù quáng. Tôi không nói về chủ nghĩa duy tâm mơ tưởng khiến chúng ta bị gạt ra rìa hoặc trốn tránh nhiệm vụ.

Hỡi nước Mỹ, tôi tin chúng ta có thể đi lên từ những tiến bộ mà chúng ta đã tạo dựng, và tiếp tục phấn đấu để tạo thêm công ăn việc làm và những cơ hội mới và sự bảo đảm vững chắc hơn cho tầng lớp trung lưu. 

Tôi tin rằng chúng ta có thể giữ lời hứa với những người đã lập nên đất nước này. Nếu bạn sẵn sàng làm việc chăm chỉ, thì vấn đề bạn là ai, bạn ở đâu tới, bạn trông như thế nào hay bạn yêu nơi nào không có ý nghĩa gì cả. Bạn là người da trắng hay da đen, người Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha hay châu Á, người Mỹ bản địa, người già hay trẻ, giàu hay nghèo, khỏe mạnh hay khuyết tật, đồng tính hay không đồng tính đều không có ý nghĩa gì.

Tôi tin rằng chúng ta có thể cùng nhau nắm lấy tương lai. Vì chúng ta không bị chia rẽ như trong chính trị. Chúng ta vĩ đại hơn tất cả những tham vọng của từng con người.
Và chúng ta không chỉ là tập hợp của những bang xanh và đỏ. Chúng ta đang và sẽ là Hợp chủng quốc Hoa Kỳ. Với sự trợ giúp của các bạn và của Chúa, chúng ta sẽ tiếp tục hành trình phía trước. Và nhắc nhở thế giới rằng tại sao chúng ta sống trong một quốc gia vĩ đại nhất trên trái đất. Cảm ơn các bạn. Chúa phù hộ các bạn. Chúa phù hộ nước Mỹ. 

Trúc Quỳnh
Nguồn: Đất Việt
-->đọc tiếp...

DIỄN VĂN THỪA NHẬN THẤT BẠI CỦA ÔNG ROMNEY

Bài phát biểu thừa nhận thất bại của Romney

"Tôi mong ước, tôi ước giá có thể đáp ứng niềm hy vọng của các bạn dẫn dắt đất nước này theo một hướng đi mới, nhưng đất nước đã chọn một nhà lãnh đạo khác", ứng viên Cộng hòa Mitt Romney phát biểu trong đêm bầu cử.

Ông Mitt Romney phát biểu trước những người ủng hộ
Ông Mitt Romney phát biểu trước những người ủng hộ thành phố Boston, bang Massachusstte vào tối 6/11. Ảnh: AP.

Phát biểu trong đêm bầu cử trước những người ủng hộ ở thành phố Boston, bang Massachusstte, ông Mitt Romney thừa nhận thất bại trong cuộc bầu cử tổng thống. Dưới đây là toàn văn nội dung bài phát biểu của ông.

"Cảm ơn. Cảm ơn. Cảm ơn. Cảm ơn các bạn của tôi. Cảm ơn các bạn vô cùng. 

Tôi vừa gọi điện cho Tổng thống Obama để chúc mừng ông ấy. Những người ủng hộ và đội tranh cử của ông ấy cũng đáng được chúc mừng. Tôi chúc họ sức khỏe, đặc biệt là chúc tổng thống, đệ nhất phu nhân và con gái họ. 

Đây là thời khắc đầy thử thách cho nước Mỹ, và tôi cầu nguyện tổng thống sẽ thành công trong việc dẫn dắt đất nước chúng ta. 

Tôi muốn cảm ơn Paul Ryan vì tất cả những gì anh đã làm cho chiến dịch tranh cử. Và cho đất nước chúng ta. Sau vợ tôi, Paul là sự lựa chọn tốt thứ nhì mà tôi từng có. Tôi tin tưởng vào tài năng và sự mẫn cán của anh ấy, cũng tin tưởng rằng sự cam kết với các nguyên tắc của anh ấy sẽ mang đến điều tốt đẹp cho quốc gia. 

Tôi muốn cảm ơn Ann, tình yêu của đời tôi. 

Bà ấy đã có thể là đệ nhất phu nhân tuyệt vời. Bà ấy - bà ấy luôn ở bên tôi và bên gia đình tôi, bên nhiều người mà bà từng tiếp xúc và tác động đến họ bằng nhiệt huyết và sự quan tâm. 

Xin cảm ơn các con trai tôi đã làm việc không mệt mỏi cho chiến dịch vận động, cảm ơn vợ của các con, các cháu vì đã hỗ trợ chồng và cha làm việc nhiều tuần liền xa nhà. 

Tôi cũng xin cảm ơn Matt Rhoades đã chỉ đạo chiến dịch vận động. Họ đã nỗ lực không mệt mỏi không chỉ vì tôi mà vì cả đất nước mà họ yêu mến. 

Cảm ơn các bạn có mặt ở đây tối nay, các bạn trên khắp đất nước - từ các tình nguyện viên, người gây quỹ, người góp quỹ... Tôi không tin là từng có những nỗ lực tuyệt vời nào hơn những gì các bạn đã làm trong những tháng năm qua. Cảm ơn các bạn rất nhiều. 

Đất nước này, như các bạn đã biết, đang ở một thời điểm quan trọng. Vào thời khắc này, chúng ta không thể để tình trạng chính trị gây ảnh hưởng xấu. Các nhà lãnh đạo của chúng ta đã làm việc thật nhiều vì đất nước. 

Và những công dân chúng ta cũng phải vươn lên cùng cơ hội. Chúng tôi trông đợi vào các giáo viên và giáo sư, chúng tôi trông đợi các bạn, không chỉ dạy học, mà phải truyền cảm hứng cho con em chúng ta, để chúng có niềm đam mê học tập và khám phá. 

Chúng ta dựa vào những nhà truyền giáo, các thầy tu, thầy tế và những nhà khai dưỡng tinh thần để khai mở những nguyên tắc nền tảng mà trên đó xã hội của chúng ta được xây nên: trung thực, hướng thiện, đoàn kết và gia đình. 

Chúng ta trông cậy vào cha mẹ, những người cắt nghĩa mọi điều sâu xa nhất trong những thành công của gia đình chúng ta. 

Chúng ta trông cậy vào những người tạo ra việc làm. Chúng tôi dựa vào các bạn, để đầu tư, thuê nhân công, và phát triển.

Và chúng ta trông đợi các đảng viên Dân chủ và Cộng hòa trong chính quyền mọi cấp đặt lợi ích của người dân lên trên chính trị.

Tôi tin vào nước Mỹ. Tôi tin vào nhân dân Mỹ.

Và tôi tranh cử tổng thống vì tôi tin tưởng vào nước Mỹ. Cuộc bầu cử này đã kết thúc, nhưng các nguyên tắc của chúng ta vẫn trường tồn. Tôi tin rằng những nguyên tắc từng tạo nên nước Mỹ là kim chỉ nam duy nhất để phục hồi nền kinh tế và sự vĩ đại của nước Mỹ.

Giống như rất nhiều người trong các bạn, tôi và Paul Ryan đã dành mọi thứ cho cuộc chạy đua. 

Chúng ta đã cống hiến hết mình cho chiến dịch tranh cử này.

Vì thế tôi mong tôi có thể đáp ứng hy vọng của các bạn để dẫn dắt đất nước theo một hướng khác, nhưng đất nước đã chọn một nhà lãnh đạo khác. Vì thế Ann và tôi sẽ cùng các bạn cầu chúc những điều tốt đẹp cho ông ấy và đất nước vĩ đại này.

Cảm ơn các bạn và cầu Chúa phù hộ nước Mỹ. Các bạn là những con người tuyệt vời nhất. 

Cảm ơn các bạn rất nhiều. Cảm ơn. Cảm ơn các bạn.

Mai Trang
Nguồn: VNE.
 
-->đọc tiếp...

Thứ Hai, 17 tháng 9, 2012

BỘ TRƯỞNG QUỐC PHÒNG MỸ CẢNH BÁO CÓ THỂ XẢY RA CHIẾN TRANH

Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ cảnh báo tranh chấp lãnh thổ tại châu Á có thể gây ra chiến tranh

Đức Tâm

Những người biểu tình chống Nhật tại Thành Đô ngày 16/09/2012. Dòng chữ trên biểu ngữ bên phải: "Hãy khởi chiến với Nhật Bản!"
Những người biểu tình chống Nhật tại Thành Đô ngày 16/09/2012. Dòng chữ trên biểu ngữ bên phải: "Hãy khởi chiến với Nhật Bản!" REUTERS/Jason Lee

Hôm nay 16/09/2012, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Leon Panetta bắt đầu chuyến thăm Nhật Bản trong vòng công du châu Á. Tại Tokyo, khi được hỏi về căng thẳng trong tranh chấp chủ quyền giữa Nhật Bản và Trung Quốc, đối với quần đảo Senkaku / Điếu Ngư ở biển Hoa Đông, lãnh đạo Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ bày tỏ sự lo ngại là tranh chấp lãnh thổ tại châu Á có thể dẫn đến chiến tranh.

Bộ trưởng Quốc phòng Leon Panetta tuyên bố : « Tôi lo ngại khi nhìn thấy các nước có những hành động khiêu khích khác nhau và điều này có thể dẫn đến những bạo lực và cuối cùng là dẫn đến xung đột ». Ông Panetta nhấn mạnh : « Cuộc xung đột này có thể còn lan rộng ra ».

Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ tiến hành vòng công du châu Á trong bối cảnh từ vài ngày qua, các cuộc biểu tình chống Nhật đã xẩy ra ở nhiều thành phố Trung Quốc. Căng thẳng đã tăng thêm một nấc sau khi chính phủ Nhật Bản quyết định mua lại một số hòn đảo thuộc quần đảo Senkaku mà Trung Quốc gọi là Điếu Ngư và khẳng định là Bắc Kinh có chủ quyền đối đối với các hòn đảo này. Ngày mai, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ sẽ hội đàm với đồng nhiệm Nhật Bản, trước khi ông lên đường sang Trung Quốc.

Các tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông cũng làm cho Hoa Kỳ quan ngại khi mà Trung Quốc không chấp nhận từ bỏ các đòi hỏi về chủ quyền đối với gần như toàn bộ diện tích vùng biển này. Quan hệ giữa Trung Quốc và một số nước trong khu vực như Việt Nam và Philippines cũng đang căng thẳng.

Hà Nội và Manila tố cáo Bắc Kinh có thái độ quyết đoán và hù dọa trong các tranh chấp chủ quyền.

Hoa Kỳ tuyên bố không đứng về bên nào trong cuộc tranh chấp chủ quyền biển đảo, nhưng ủng hộ các nước ASEAN xây dựng một bộ luật ứng xử tại Biển Đông. Mặt khác, Washington nhấn mạnh là Mỹ có lợi ích quốc gia trong việc bảo đảm tự do thông thương hàng hải ở Biển Đông.

 Nguồn: RFI Việt ngữ

-->đọc tiếp...

Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2012

BÀI PHÁT BIỂU CỦA BÀ MICHELLE OBAMA TẠI ĐẠI HỘI ĐẢNG DÂN CHỦ, MỸ


Bài phát biểu của bà Michelle Obama tại Đại hội Toàn quốc của Đảng Dân chủ, Hoa Kỳ

NPR 04-09-2012

Cảm ơn bà Elaine rất nhiều. (Nói với gia đình của các quân nhân: ND) Chúng tôi rất biết ơn sự phục vụ và hy sinh của gia đình quý vị và chúng tôi luôn luôn muốn quý vị trở lại [phục vụ].

Trong vài năm qua, với tư cách là đệ nhất phu nhân, tôi có được đặc ân rất lớn là đi khắp đất nước này. Và tất cả những nơi tôi đã đi qua, những người mà tôi đã gặp, và những câu chuyện mà tôi đã nghe, tôi đã thấy được những điều tốt đẹp nhất về tinh thần nước Mỹ.

Tôi đã thấy nó (tức tinh thần nước Mỹ: ND) trong lòng tốt đáng kinh ngạc và sự ấm áp mà mọi người đã cho tôi và gia đình tôi, đặc biệt là hai cô con gái của chúng tôi thấy.

Tôi đã nhìn thấy nó bên trong các giáo viên ở một học khu gần như phá sản, những người đã thề sẽ tiếp tục giảng dạy mà không nhận lương.

Tôi đã nhìn thấy nó trong những người, những người trở thành anh hùng vào thời điểm thông báo, bước vào con đường nguy hiểm để cứu những người khác, bay khắp đất nước để dập tắt một đám cháy, lái xe hàng giờ đồng hồ để cứu một thị trấn bị ngập lụt.

Và tôi đã nhìn thấy nó bên trong những thanh niên và phụ nữ trong bộ đồng phục và các gia đình quân nhân đáng tự hào của chúng ta … [Tôi đã nhìn thấy nó] trong những chiến binh đã bị thương, những người nói với tôi rằng, chẳng những họ sẽ đi được trở lại, mà họ còn chạy, và họ sẽ chạy marathon … [Tôi đã nhìn thấy nó bên] trong người thanh niên mù do một quả bom ở Afghanistan, người này đã nói, đại ý là: “Tôi sẵn sàng từ bỏ đôi mắt của tôi dù 100 lần, để có dịp thực hiện những gì mà tôi đã làm và những gì tôi vẫn có thể làm“.

Mỗi ngày, những người tôi gặp đã truyền cảm hứng cho tôi … mỗi ngày, họ làm cho tôi tự hào … mỗi ngày họ nhắc nhở tôi rằng, chúng ta đã may mắn như thế nào khi được sống ở một đất nước vĩ đại nhất trên trái đất này.

Được phục vụ mọi người với tư cách là đệ nhất phu nhân là niềm vinh dự và là một đặc ân … nhưng hãy trở lại thời gian cách đây bốn năm, khi lần đầu tiên chúng ta đến với nhau, lúc đó tôi vẫn còn có một số lo ngại về cuộc hành trình này khi chúng tôi bắt đầu.




Trong khi tôi tin tưởng sâu sắc về viễn kiến của chồng tôi đối với đất nước này … và tôi chắc chắn rằng ông ấy sẽ làm một tổng thống tuyệt vời… nhưng cũng như bất kỳ người mẹ nào, tôi đã lo lắng, nó sẽ ảnh hưởng thế nào đối với con gái của chúng tôi nếu ông ấy có được cơ hội [làm tổng thống].

Làm sao chúng tôi có thể giữ cho chúng khiêm tốn khi bị cả nước chú ý? Chúng sẽ cảm thấy như thế nào khi bị loại ra khỏi trường học, khỏi bạn bè của chúng, và ngôi nhà duy nhất mà chúng đã từng sống?

Cuộc sống của chúng tôi trước khi dọn tới Washington đã đầy ắp những niềm vui đơn giản … thứ bảy [hàng tuần, chúng tôi] có mặt tại các trận đấu bóng đá (con gái của họ chơi bóng đá: ND), Chủ Nhật thì đến nhà bà [ngoại] … và vào đêm hẹn hò (người Mỹ, dù đã là vợ chồng, nhưng họ vẫn có những đêm đi chơi riêng như khi còn hẹn hò: ND), Barack và tôi hoặc là đi ăn tối, hoặc xem một bộ phim, vì là một người mẹ kiệt sức, tôi không thể thức với hai chúng nó.

Và thật tình là, tôi yêu cuộc sống mà chúng tôi đã xây dựng cho hai con gái của chúng tôi … Tôi yêu người đàn ông mà tôi đã xây dựng cuộc đời đó vô cùng… và tôi không muốn thay đổi nếu ông ấy trở thành tổng thống.

Tôi yêu Barack vì cách [sống của] anh ấy.

Các bạn xem, ngay cả lúc đó Barack đã là một thượng nghị sĩ và là một ứng viên tổng thống… nhưng với tôi, anh ấy vẫn là anh chàng đến đón tôi trong những ngày chúng tôi hẹn hò, trên chiếc xe bị rỉ sét, thật tình là tôi có thể nhìn thấy vỉa hè xuyên qua cái lỗ từ cánh cửa phía ghế dành cho khách khi ngồi trong xe (chỗ ngồi phía trên, bên phải của chiếc xe. Ý nói xe của ông Obama quá cũ, bị lủng lỗ, có thể nhìn xuyên ra ngoài: ND). Anh ấy là anh chàng tự hào nhất khi được sở hữu một cái bàn uống cà phê mà anh tìm thấy ở một thùng đựng rác, và là người chỉ có một đôi giày coi được, nhưng đôi giày đó lại nhỏ hơn chân của anh ấy tới nửa số.

Nhưng khi Barack bắt đầu kể cho tôi nghe về gia đình của anh ấy, đó là khi tôi biết rằng mình đã tìm thấy một tâm hồn đồng cảm, một người có các chuẩn mực và sự dạy dỗ rất giống như tôi.

Các bạn thấy đấy, Barack và tôi, cả hai đã được lớn lên từ những gia đình không có nhiều tiền bạc hay của cải vật chất, nhưng gia đình đã cho chúng tôi một cái gì đó có giá trị hơn nhiều, đó là tình yêu thương vô điều kiện của gia đình, sự hy sinh không do dự của họ và [cho chúng tôi] cơ hội để đi tới những nơi mà gia đình chúng tôi chưa bao giờ tưởng tượng cho chính bản thân họ.

Ba tôi là một người điều khiển máy bơm tại một nhà máy cung cấp nước của thành phố, và ông ấy được chẩn đoán bị bịnh đa xơ cứng (multiple sclerosis) khi tôi và anh tôi còn nhỏ.

Và ngay cả khi còn là một đứa trẻ, tôi biết có rất nhiều ngày ba tôi đau đớn … Tôi biết có rất nhiều buổi sáng ông ấy phải vật lộn chỉ đơn giản là ra khỏi giường.

Nhưng mỗi buổi sáng, tôi thấy ba tôi thức dậy với một nụ cười, lấy khung tập đi của ông, tự chống đỡ để đứng lên cạnh bên bồn rửa của phòng tắm, và từ từ cạo râu và gài nút áo đồng phục của ông.

Và khi ông trở về nhà sau một ngày dài làm việc, anh tôi và tôi đứng ở các bậc thang trên cùng của căn hộ chung cư nhỏ của chúng tôi, kiên nhẫn chờ đợi để chào ông … nhìn ông cố đặt một chân xuống, và sau đó là chân kia, để từ từ bò lên, vào vòng tay của chúng tôi.

Nhưng bất chấp những trở ngại này, ba tôi hầu như không nghỉ một ngày làm việc nào… Ba và mẹ của tôi đã quyết định để cho tôi và anh tôi có được loại giáo dục mà họ chỉ có thể mơ ước.

Và khi anh trai tôi và tôi cuối cùng đã vào đại học, hầu như tất cả học phí của chúng tôi đến từ các khoản vay và các khoản trợ cấp cho sinh viên. Nhưng cha tôi vẫn phải trả một phần nhỏ trong số tiền học phí đó. Và mỗi học kỳ, ông đã quyết định trả hóa đơn đó đúng hạn, thậm chí ông ấy còn vay tiền khi ông cảm thấy thiếu hụt.

Ông rất tự hào vì những đứa con của mình vào đại học … và ông ấy bảo đảm rằng chúng tôi không bao giờ bỏ lỡ thời gian ghi danh học lần nào do ông ấy trả tiền trễ.

Các bạn thấy đấy, với cha tôi, là một người đàn ông nghĩa là như thế.

Giống như rất nhiều người trong chúng ta, đó là thước đo về sự thành công của ông trong cuộc sống – có khả năng kiếm sống ở mức tạm được để ông có thể nuôi gia đình.

Và khi tôi biết Barack, tôi nhận ra rằng mặc dù anh ấy lớn lên ở khắp nơi trên đất nước này, nhưng anh ấy đã được nuôi dưỡng cũng giống như tôi.

Barack đã được nuôi dạy bởi một người mẹ độc thân, người mẹ đã phải vật lộn để kiếm tiền trả các hóa đơn, và bởi ông bà [ngoại] giúp khi mẹ của anh cần sự giúp đỡ.

Bà ngoại của Barack bắt đầu với công việc thư ký ở một ngân hàng cộng đồng … và bà đã được thăng tiến nhanh chóng… nhưng cũng giống như rất nhiều phụ nữ, bà đã gặp trở ngại trong việc thăng tiến.

Và trong nhiều năm, không còn người đàn ông nào có được tiêu chuẩn hơn bà – những người đàn ông mà bà đã thực sự huấn luyện – đã được thăng tiến ở các chức vụ cao hơn bà, kiếm được nhiều tiền hơn trong khi gia đình của Barack tiếp tục vật lộn để tồn tại.

Nhưng ngày qua ngày, bà vẫn tiếp tục dậy vào lúc bình minh để bắt kịp chuyến xe buýt … đến nơi làm việc trước bất kỳ người nào, đã cố làm tốt nhất công việc của bà mà không hề than phiền hay tiếc nuối.

Và bà thường nói với Barack: “Miễn là anh, và mấy đứa nhỏ (ý nói những đứa cháu khác của bà: ND) làm tốt, Barack, đó là tất cả những gì thực sự quan trọng [đối với tôi]“.

Cũng giống như nhiều gia đình người Mỹ, gia đình của chúng tôi không đòi hỏi nhiều.

Họ không cảm thấy ghen tị với sự thành công của bất cứ người nào, hoặc sự quan tâm mà những người khác có được nhiều hơn họ có… thật vậy, họ rất tôn trọng điều đó (sự thành công của người khác: ND).

Đơn giản là họ chỉ nhìn vào triển vọng căn bản của nước Mỹ, ngay cả khi các bạn không có nhiều thứ để bắt đầu [cho cuộc đời], nếu các bạn làm việc chăm chỉ và làm những gì các bạn phải làm, thì các bạn có thể xây dựng được một cuộc sống tốt đẹp cho chính mình và thậm chí một cuộc sống tốt hơn cho con cháu của các bạn.

Đó là cách mà họ đã nuôi dạy chúng tôi … đó là những gì chúng tôi đã học được từ tấm gương của họ.

Chúng tôi đã học được về nhân phẩm và đạo đức, rằng bạn làm việc siêng năng như thế nào thì quan trọng hơn là bạn kiếm được bao nhiêu tiền… rằng giúp đỡ người khác có ý nghĩa hơn chỉ giúp chính mình thăng tiến.
Chúng tôi đã học được về lòng trung thực và tính chính trực, rằng sự thật mới là quan trọng… rằng bạn đừng đi đường tắt hoặc chơi bằng cách thiết lập các quy tắc của riêng mình … và sự thành công sẽ không được tính, trừ khi bạn có được từ sự công bằng và lương thiện.

Chúng tôi đã học về lòng biết ơn và sự khiêm nhường mà rất nhiều người đã đóng góp vào sự thành công của chúng tôi, từ những người giáo viên đã truyền cảm hứng cho chúng tôi, cho tới những người lao công giữ trường học của chúng ta được sạch sẽ … và chúng tôi đã được dạy phải biết quý trọng công sức đóng góp của tất cả mọi người và đối xử với mọi người bằng sự tôn kính.

Đó là những giá trị mà Barack và tôi – và rất nhiều người trong các bạn – đang cố gắng truyền lại cho con cái của chúng ta.

Chúng ta là như thế.

Và bốn năm trước, tôi đã đứng trước mặt các bạn, tôi biết rằng tôi không muốn bất kỳ giá trị nào kể trên thay đổi, nếu Barack trở thành tổng thống.

Và hôm nay, sau rất nhiều cố gắng và những thành tựu, và những khoảnh khắc đã thử nghiệm chồng tôi qua những cách mà tôi không bao giờ có thể tưởng tượng được, tôi đã tận mắt thấy rằng làm tổng thống sẽ không thay đổi con người bạn – mà nó tiết lộ [cho mọi người thấy] bạn là người như thế nào.

Các bạn thấy đấy, tôi đã có dịp nhìn rất gần và riêng tư, rằng làm tổng thống thực sự như thế nào.

Và tôi đã nhìn thấy những vấn đề đi qua bàn làm việc của tổng thống, luôn là những vấn đề khó khăn – những vấn đề mà không có số lượng dữ liệu hoặc các con số để giúp các bạn có được câu trả lời đúng … Tư duy suy đoán được dùng trong các tình huống rủi ro cao, và không có sự phân biệt rõ ràng cho các sai lầm.

Và khi làm tổng thống, bạn có thể nhận được tất cả lời khuyên các loại, từ tất cả mọi người.

Nhưng vào cuối ngày, khi đến lúc đưa ra quyết định, là Tổng thống, tất cả mọi điều mà bạn có để hướng dẫn bạn, chính là giá trị của bạn, tầm nhìn của bạn, và những kinh nghiệm sống đã giúp cho bạn là người như thế nào.

Cho nên khi phải xây dựng lại nền kinh tế của chúng ta, Barack nghĩ về những người như ba tôi và những người như bà ngoại của anh ấy.

Anh ấy suy nghĩ về niềm tự hào đến từ một ngày làm việc cực nhọc.

Đó là lý do vì sao anh ấy đã ký Dự luật Lilly Ledbetter Fair Pay Act, để giúp phụ nữ được trả lương bằng [như đàn ông] cho cùng công việc như nhau.

Đó là lý do vì sao anh ấy đã cắt giảm thuế cho các gia đình công nhân và các doanh nghiệp nhỏ và đã chiến đấu để đưa ngành công nghiệp xe hơi trở lại.

Đó là cách mà anh ấy đưa nền kinh tế của chúng ta từ bờ vực sụp đổ để tạo công ăn việc làm trở lại – có công việc làm, bạn có thể nuôi một gia đình, những công việc tốt ngay tại đây, ở Mỹ.

Khi nói về sức khỏe của gia đình chúng tôi, Barack đã từ chối không nghe tất cả những người đã nói với anh ấy, rằng để chuyện cải cách y tế làm sau này, cho một tổng thống khác.

Anh ấy không quan tâm cho dù đó là điều dễ làm về mặt chính trị – đó không phải là cách mà anh ấy được nuôi dạy – anh ấy quan tâm bởi vì đó là điều phải làm.

Anh ấy đã làm điều đó bởi vì anh tin rằng ở Mỹ, ông bà của chúng tôi cần có đủ khả năng chi trả cho chi phí thuốc men của họ … con cái của chúng tôi cần được đi khám bác sĩ khi chúng bị bệnh … và không ai trên đất nước này phải bị phá sản vì bị một tai nạn hay bệnh tật.

Và anh ấy tin rằng phụ nữ có nhiều khả năng hơn trong việc lựa chọn [những gì liên quan đến] cơ thể của chúng ta và việc chăm sóc sức khỏe của chúng ta … đó là những gì mà chồng tôi ủng hộ.

Khi nói đến chuyện cho con cái chúng tôi được hưởng một nền giáo dục mà chúng xứng đáng được hưởng, Barack biết rằng, cũng giống như tôi và như rất nhiều người trong các bạn, anh ấy không bao giờ có khả năng học đại học nếu không có sự hỗ trợ tài chính.

Và tin tôi hay không, khi chúng tôi mới kết hôn, hóa đơn hàng tháng phải trả cho khoản tiền vay khi học đại học của hai chúng tôi gọp lại, thực sự cao hơn so với tiền nhà (mortgage) của chúng tôi hàng tháng.

Chúng tôi đã còn rất trẻ, còn đang yêu, và còn đang mắc nợ.

Đó là lý do vì sao Barack đã tranh đấu rất nhiều để gia tăng tiền trợ giúp sinh viên và giữ mức lãi suất thấp, bởi vì anh ấy muốn tất cả mọi thanh niên đều có thể thực hiện lời hứa của mình và có thể đi học đại học mà không phải mang một đống nợ nần.

Cho nên cuối cùng là, với Barack, những vấn đề này không phải là chính trị, mà là vấn đề cá nhân.

Bởi vì Barack hiểu, khi một gia đình phải vật lộn [với cuộc sống], có nghĩa là gì.

Anh ấy hiểu, muốn có thêm điều gì đó cho con cháu của các bạn, có nghĩa là gì.

Barack hiểu giấc mơ Mỹ bởi vì anh ấy đã sống với nó … và anh ấy muốn tất cả mọi người trên đất nước này phải có cơ hội như nhau, bất kể chúng ta là ai, bất kể chúng ta đến từ đâu, hay diện mạo của chúng ta như thế nào, hay những người chúng ta yêu thương là ai.

Và anh ấy tin rằng khi các bạn đã làm việc chăm chỉ, và các bạn đã hoàn thành tốt, và đi qua cánh cửa cơ hội … các bạn không bị nó đóng lại sau lưng… các bạn trở lại, và cho người khác cùng cơ hội đã giúp các bạn thành công.

Cho nên khi mọi người hỏi tôi, liệu sống trong Nhà Trắng có làm cho chồng tôi thay đổi hay không, tôi có thể thành thật mà nói rằng, khi nói đến cá tính của anh ấy, niềm tin của anh ấy, và trái tim của anh ấy, Barack Obama vẫn là người đàn ông mà tôi đã yêu thương với tất cả những năm tháng [mà chúng tôi] đã trải qua.

Anh ấy chính là người đàn ông đã bắt đầu sự nghiệp của mình bằng cách từ chối công việc được trả lương cao, và thay vào đó, anh ấy làm việc ở những khu vực lân cận đã phải vật lộn, nơi mà một nhà máy sản xuất thép phải đóng cửa, chiến đấu để xây dựng lại những cộng đồng và đưa mọi người trở lại làm việc … bởi vì đối với Barack, sự thành công không phải ở chỗ bạn kiếm được bao nhiêu tiền, mà là bạn đã thay đổi cuộc sống của người dân như thế nào.

Anh ấy chính là người đàn ông mà khi hai đứa con gái của chúng tôi mới được sinh ra, anh đã lo lắng, cứ mỗi vài phút là kiểm tra giường cũi của chúng, để bảo đảm rằng chúng vẫn còn thở, tự hào khoe chúng với tất cả mọi người mà chúng tôi biết.

Đó là người đàn ông đã ngồi xuống ăn tối với tôi và hai con gái của chúng tôi gần như mỗi đêm, kiên nhẫn trả lời các câu hỏi của chúng về các vấn đề trong các bản tin, và đề ra kế hoạch về tình bạn [cho các con] ở cấp II.

Đó là người đàn ông tôi nhìn thấy trong những khoảnh khắc yên tĩnh vào đêm khuya, gập người trên bàn làm việc của mình, nghiền ngẫm những bức thư mà người dân đã gửi cho anh.

Bức thư của một người cha đã phải vật lộn để trả các hóa đơn của mình … [bức thư] của người phụ nữ chết vì bị ung thư mà công ty bảo hiểm sẽ không trả chi phí chăm sóc cho cô ấy … [bức thư] từ một người trẻ tuổi có rất nhiều triển vọng nhưng có rất ít cơ hội.

Tôi thấy nỗi lo lắng trong mắt anh … và tôi nghe sự quả quyết trong giọng nói của anh khi anh nói với tôi rằng: “Em sẽ không tin được những điều mà những người dân này đang trải qua, Michelle … đó là điều không đúng. Chúng ta phải tiếp tục làm việc để sửa chữa lỗi này. Chúng ta có quá nhiều điều phải làm“.

Tôi hiểu những câu chuyện đó như thế nào – thu thập của chúng tôi về những cố gắng, những hy vọng và những ước mơ – tôi thấy những câu chuyện đó đã thúc bách Barack Obama mỗi ngày như thế nào.

Và tôi đã không nghĩ rằng có thể làm được, nhưng hôm nay, tôi yêu chồng tôi thậm chí nhiều hơn tôi đã yêu ông ấy cách đây bốn năm … thậm chí nhiều hơn tôi đã yêu ông 23 năm trước, khi chúng tôi gặp nhau lần đầu tiên.

Tôi yêu vì anh ấy không bao giờ quên anh ấy đã bắt đầu [cuộc sống] như thế nào.

Tôi yêu vì chúng ta có thể tin tưởng Barack làm những gì mà anh ấy nói anh ấy sẽ làm, ngay cả khi việc đó khó khăn – đặc biệt là khi nó rất khó.

Tôi yêu vì Barack không có những điều như “chúng ta” và “họ” – anh ấy không quan tâm cho dù bạn thuộc Đảng Dân chủ hay đảng Cộng hòa, hay chẳng thuộc đảng nào cả … Anh ấy biết rằng tất cả chúng ta đều yêu đất nước của chúng ta … và anh ấy luôn sẵn sàng lắng nghe những ý kiến hay … Anh ấy luôn tìm kiếm những điều tốt nhất trong tất cả mọi người mà anh ấy gặp.

Và tôi yêu vì, ngay cả trong những giây phút khó khăn nhất, khi tất cả chúng ta toát mồ hôi – khi chúng ta lo lắng về dự luật sẽ không được thông qua, và có vẻ như tất cả đều mất – Barack không bao giờ cho phép mình bị phân tâm bởi tiếng trò chuyện và tiếng ồn ào.

Cũng giống như bà ngoại của anh, anh chỉ đứng dậy và đi về phía trước … với sự kiên nhẫn và trí tuệ, lòng can đảm và biết ơn.

Và anh nhắc tôi nhớ rằng chúng ta đang chơi một trò chơi lâu dài ở đây … và sự thay đổi thì rất khó khăn, và sự thay đổi diễn ra chậm, và thay đổi không bao giờ xảy ra cùng một lúc.

Nhưng cuối cùng thì chúng ta cũng đi tới đó, chúng ta luôn luôn tới đó.

Chúng ta tới đó được bởi vì những người như ba tôi … những người như bà ngoại của Barack … những người đàn ông và phụ nữ đã nói với chính họ rằng: “Có thể tôi không có cơ hội để thực hiện ước mơ của tôi, nhưng có lẽ các con tôi sẽ có… có lẽ cháu của tôi sẽ có”.

Cho nên nhiều người trong chúng ta đứng đây đêm nay vì sự hy sinh của họ, và niềm khát khao, và tình yêu vững chắc … bởi vì thời gian và một lần nữa, họ nuốt nỗi sợ hãi và nghi ngờ và đã thực hiện những điều khó khăn.

Vì vậy hôm nay, khi những thách thức mà chúng ta phải đối mặt bắt đầu có vẻ áp đảo, hoặc thậm chí không thể vượt qua, chúng ta không bao giờ quên rằng, làm những điều không thể thực hiện được là lịch sử của đất nước này … đó là, chúng ta là những người Mỹ như thế … và đó là cách mà đất nước này đã được xây dựng như thế.

Và nếu cha mẹ và ông bà của chúng ta có thể vất vả và vật lộn [với cuộc sống] cho chúng ta … nếu họ có thể nâng những tấm dầm thép lên bầu trời, gửi một người đàn ông tới mặt trăng, và kết nối thế giới bằng việc chạm vào một cái nút … thì chắc chắn chúng ta có thể tiếp tục hy sinh và xây dựng cho con cháu của chúng ta.

Và nếu có rất nhiều người đàn ông và phụ nữ dũng cảm có thể mặc đồng phục của đất nước và hy sinh cuộc sống của họ cho các quyền cơ bản nhất của chúng ta … thì chắc chắn chúng ta có thể làm phần việc của chúng ta, là những công dân của nền dân chủ tuyệt vời này để thực hiện các quyền đó… chắc chắn, chúng ta có thể đi bầu và làm cho tiếng nói của chúng ta được nghe vào ngày bầu cử.

Nếu những người nông dân và những người thợ rèn có thể giành độc lập từ một đế chế … nếu những người nhập cư có thể bỏ lại sau lưng tất cả mọi thứ họ biết để có được một cuộc sống tốt đẹp hơn trên bờ biển của chúng ta … nếu phụ nữ có thể bị lôi vào tù do theo đuổi việc bầu cử … nếu một thế hệ có thể đánh bại một cuộc khủng hoảng, và xác định sự vĩ đại qua mọi thời đại … nếu một mục sư trẻ có thể đưa chúng ta đến đỉnh núi với ước mơ chân chính của ông … và nếu những người Mỹ tự hào vì họ có thể là chính họ và mạnh dạn đứng tại bàn thờ với những người mà họ yêu thích .. thì chắc chắn, chắc chắn chúng ta có thể cho tất cả mọi người trên đất nước này một cơ hội công bằng về giấc mơ vĩ đại đó của Mỹ.

Bởi vì cuối cùng thì, hơn tất cả mọi thứ, đó là câu chuyện của đất nước này – câu chuyện về niềm hy vọng vững chắc, làm nền tảng cho cuộc đấu tranh kiên cường.

Đó là những điều đã làm nên câu chuyện của tôi, và câu chuyện của Barack, và có thể là rất nhiều câu chuyện khác của người Mỹ.

Và tôi nói tất cả chuyện trong đêm nay không phải với tư cách là đệ nhất phu nhân … và cũng không phải với tư cách của một người vợ.

Các bạn thấy đó, vào cuối ngày, chức vụ quan trọng nhất của tôi vẫn là “Thủ-Lĩnh-Mẹ” (mom-in-chief).

Hai con gái của tôi vẫn là trung tâm của trái tim tôi và là tâm điểm trong thế giới của tôi.

Nhưng hôm nay, tôi không có những mối lo lắng như đã có hồi bốn năm trước về việc liệu Barack và tôi có đang làm những điều tốt nhất cho hai con gái của chúng tôi hay không.

Bởi vì hôm nay, tôi biết từ kinh nghiệm rằng, nếu tôi thực sự muốn rời bỏ để có một thế giới tốt đẹp hơn cho con gái của tôi, và cho tất cả những đứa con trai và con gái của chúng ta … nếu chúng ta muốn cho tất cả các trẻ em của chúng ta một nền tảng cho ước mơ của chúng và những cơ hội xứng đáng với triển vọng của chúng… nếu chúng ta muốn cho chúng cảm giác về khả năng không giới hạn – niềm tin đó thì ở đây, tại nước Mỹ, luôn luôn có một điều gì đó tốt hơn ở ngoài kia nếu các bạn sẵn sàng làm việc để có được điều đó … thì chúng ta phải làm việc [cật lực] hơn bao giờ hết … và một lần nữa chúng ta lại phải đến với nhau và đứng cùng nhau để ủng hộ người đàn ông mà chúng ta có thể tin tưởng để đưa đất nước vĩ đại này tiến lên phía trước … chồng tôi, Tổng thống của chúng ta, Tổng thống Barack Obama.

Cảm ơn các bạn, Đức Chúa Trời sẽ ban phước lành cho các bạn và cho nước Mỹ.

Nguồn: NPR
Người dịch: Dương Lệ Chi
Bản tiếng Việt © Ba Sàm 2012


-->đọc tiếp...