Blogger Widgets
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trại Thanh Hà. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trại Thanh Hà. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 6 tháng 5, 2012

TRỞ LẠI VỤ UBND TP HÀ NỘI "XỬ LÝ" BÀ BÙI THỊ MINH HẰNG


UBND CẤP TỈNH KHÔNG CÓ QUYỀN HẠN XỬ LÝ VI PHẠM HÀNH CHÍNH

Hồ Quang Huy

Thông qua các phương tiện truyền thông, mọi người đều biết, ngày 08 tháng 11 năm 2011 Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội đã ban hành Quyết định số 5225/QĐ-UBND về việc áp dụng biện pháp đưa vào cơ sở giáo dục đối với chị Bùi Thị Minh Hằng.

Tôi cũng đã thảo bức thư gửi Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội yêu cầu thả chị Bùi Thị Minh Hằng mà chưa kịp gửi thì đọc trên blog Nguyễn Xuân Diện biết được đã có quyết định của cơ quan có thẩm quyền thả chị.

Sau khi chị Hằng ra trại vài ngày tôi có gọi điện hỏi thăm thì được biết chị được thả ra trong trường hợp “miễn chấp hành phần thời gian còn lại” được quy định tại điều 90 Pháp lệnh Xử lý vi phạm hành chính năm 2002 được sữa đổi, bổ sung năm 2008.  Đối chiếu các điều kiện để được “miễn chấp hành phần thời gian còn lại” tại điều 90 nói trên với trường hợp của chị Hằng thì thấy chị Hằng không thuộc diện được “miễn chấp hành phần thời gian còn lại”.

Dù vì lý do gì thì việc làm nói trên cũng là một việc sữa sai đáng hoan nghênh cho dù mới sữa sai được một phần.

Tuy nhiên theo tôi, UBND TP Hà Nội nói riêng và UBND cấp tỉnh nói chung không có quyền đưa người vi phạm hành chính vào cơ sở giáo dục.

Thật vậy:

Quyết định 5225 nói trên có viện dẫn Luật tổ chức HĐND và UBND ngày 26/11/2003 để làm căn cứ pháp lý, tuy nhiên nhiệm vụ và quyền hạn của UBND cấp tỉnh và TP thuộc trung ương (sau đây gọi là UBND) được quy định từ điều 82 đến điều 96 hoàn toàn không có câu nào quy định UBND có nhiệm vụ, quyền hạn xử lý vi phạm hành chính nói chung và áp dụng biện pháp đưa vào cơ sở giáo dục nói riêng đối với người vi phạm hành chính.. Mặc dù PLXLVPHC có quy định chủ tịch UBND cấp tỉnh có thẩm quyền quyết định áp dụng biện pháp đưa vào cơ sở giáo dục đối với người vi phạm hành chính nhưng Luật tổ chức HĐND và UBND không quy định nhiệm vụ, quyền hạn của UBND về vấn đề này thì đương nhiên PLXLVPHC không có giá trị thi hành (đối với vấn đề này).

Điều 83 Luật Ban hành văn bản quy phạm pháp luật năm 2008 quy định như sau:

Nguyên văn điều 83 Luật Ban hành văn bản quy phạm pháp luật năm 2008:

“Điều 83. Áp dụng văn bản quy phạm pháp luật

1. Văn bản quy phạm pháp luật được áp dụng từ thời điểm bắt đầu có hiệu lực.
Văn bản quy phạm pháp luật được áp dụng đối với hành vi xảy ra tại thời điểm mà văn bản đó đang có hiệu lực. Trong trường hợp văn bản có hiệu lực trở về trước thì áp dụng theo quy định đó.

2. Trong trường hợp các văn bản quy phạm pháp luật có quy định khác nhau về cùng một vấn đề thì áp dụng văn bản có hiệu lực pháp lý cao hơn.

3. Trong trường hợp các văn bản quy phạm pháp luật do cùng một cơ quan ban hành mà có quy định khác nhau về cùng một vấn đề thì áp dụng quy định của văn bản được ban hành sau.

4. Trong trường hợp văn bản quy phạm pháp luật mới không quy định trách nhiệm pháp lý hoặc quy định trách nhiệm pháp lý nhẹ hơn đối với hành vi xảy ra trước ngày văn bản có hiệu lực thì áp dụng văn bản mới.”

Rõ ràng Luật tổ chức HĐND và UBND có giá trị pháp lý cao hơn PLXLVPHC; Quốc hội và Ủy ban thường vụ Quốc hội không phải cùng một cơ quan, Ủy ban thường vụ Quốc hội chỉ là cơ quan thường trực của Quốc hội, thuộc Quốc hội. Do đó thẩm quyền quyết định áp dụng biện pháp đưa vào cơ sở giáo dục đối với người vi phạm hành chính của chủ tịch UBND cấp tỉnh quy định trong PLXLVPHC không có giá trị thi hành. Chẳng lẻ UBND lại thi hành một việc không thuộc nhiệm vụ, quyền hạn của mình?

Những gì tôi đã trình bày trên đây đã chứng minh rất rỏ ràng, việc UBND TP Hà Nội đưa chị Bùi Thị Minh Hằng vào cơ sở giáo dục là hoàn toàn trái pháp luật.

Rất mong nhận được phản biện của mọi độc giả, đặc biệt là các luật gia, luật sư, giới trí thức và những người khác am hiểu pháp luật.

Khánh Hòa, ngày 05  tháng 5 năm 2012
Hồ Quang Huy
ĐT 0905029813
        
-->đọc tiếp...

Thứ Tư, 2 tháng 5, 2012

BBC: BÀ BÙI HẰNG KỂ LẠI THỜI GIAN HÃI HÙNG TRONG TRẠI THANH HÀ

Bà Hằng là nhân vật được Hoa Kỳ và các tổ chức nhân quyền quan tâm

Bà Bùi Hằng kể chuyện sau khi ra trại

Bà Bùi Thị Minh Hằng, người bị chính quyền Hà Nội đưa vào Trại giáo dục Thanh Hà vì tội gây rối trật tự công cộng, bác bỏ tin tức cho rằng bà được thả vì làm đơn xin nhà nước khoan hồng.

Bà đã được chính quyền trả tự do và về đến nhà chiều Chủ nhật ngày 29/4.

Các bài liên quan
Lý do bà được thả, theo báo An ninh Thủ đô một ngày trước đó, là để thực hiện "chính sách khoan hồng của Nhà nước" nhân kỷ niệm ngày 30/4.

Trong phỏng vấn với BBC từ Vũng Tàu ngày thứ Ba 1/5, bà cho hay năm tháng trong trại Thanh Hà là 'khoảng thời gian hãi hùng'.

Bùi Thị Minh Hằng: Thực tế đó là một khoảng thời gian rất hãi hùng đối với tôi, kể ra thì nó dài vô cùng. Nhưng phải nói một điều rằng tôi xác định tôi không có tội.

Tôi vẫn tin vào pháp luật cần phải có trong một quốc gia, nhưng quả thật thời gian mà họ giam giữ tôi một cách trái phép cho đến lúc họ thả ra thì tôi mới thấy họ không làm theo luật pháp.

Việc họ thả tôi ra hôm vừa rồi thì ngay đến giờ phút cuối cùng họ vẫn đối xử với tôi hết sức nhẫn tâm.

BBC: Vậy bà được thả ra theo đơn xin khoan hồng của nhà nước?

Không đúng. Tôi nhận được Quyết định miễn thời gian chấp hành còn lại. Gần một tháng trước đó, họ vận động tôi viết đơn xin khoan hồng.

Tôi trả lời là tôi không có tội gì mà viết đơn xin khoan hồng cả. Trong những lá đơn tôi gửi chỉ có đơn khiếu nại và tố cáo thôi.

Tôi khiếu nại Quyết định của UBND thành phố Hà Nội và tôi tố cáo những hành xử sai trái pháp luật trong việc bắt cóc tôi từ Sài Gòn đưa ra và những cư xử đến mức độ tôi phải hủy hoại thân thể và phải nhịn ăn vài ngày trong trại.

Sau đó, họ tiếp tục vận động là do cơ thể tôi quá yếu, vì thời gian tôi tuyệt thực chính thức trong đó chiếm gần hết thời gian tôi ở cơ sở nên tôi sút cân nhiều quá.
"Tôi trả lời là tôi không có tội gì mà viết đơn xin khoan hồng cả. Trong những lá đơn tôi gửi chỉ có đơn khiếu nại và tố cáo thôi."
Bà Bùi Thị Minh Hằng
Tôi cho rằng họ không coi trọng tính mạng của tôi. Mặc dù tôi tuyệt thực rất nhiều lần, nhưng họ không có động tĩnh gì.

Đến khi biết rằng từ bên ngoài, sức đấu tranh của quần chúng rất cao, cộng với không chịu được cách hành xử của họ, ở trong đó tôi đã một lần rạch chân rạch tay, do vậy họ bắt đầu có động thái.

Tuy nhiên, đây không phải là những động thái sửa sai mà là vận động tôi làm đơn xin khoan hồng.

Sau khi tôi không chấp nhận làm đơn xin khoan hồng, họ vận động tôi làm đơn xin đi chữa bệnh.
Rất nhiều đơn khiếu nại, đơn từ tố cáo tôi đã làm trong thời gian ở trong trại nhưng tôi cho rằng có lẽ họ không gửi những đơn từ đó của tôi đi đâu cả.

Vì biết tôi hay làm đơn từ, cho nên khi vào trong trại họ thu giữ hết giấy tờ, sách bút. Và cũng vì vấn đề này mà giữa tôi và cơ sở giam giữ tôi đã xảy ra rất nhiều lần đối đầu.

Tôi cũng làm đơn tố cáo việc quản giáo thu giữ giấy tờ không cho tôi viết vì đây không phải là những việc bị cấm đoán theo quy định.

BBC: Có nhiều bài viết trên báo chí chính thống về bà. Vậy bà có đọc được những bài viết đó không?

Có, tôi có đọc được những bài viết đó.
Trong chỗ chúng tôi ở thì có TV và họ nói là cho đọc báo Pháp luật, nhưng thực tế họ không bao giờ cho chúng tôi đọc một loại báo gì.

Bà Bùi Thị Minh Hằng được biết đến qua việc xuống đường chống Trung Quốc năm 2011

Nhưng khi có những sự kiện như thế, cách họ thông tin là các cán bộ, quản giáo cho những trại viên gần gũi với cán bộ mang vào như một cách truyền tải đến tôi.

Họ gần như dàn xếp một lịch trình để cho tôi và trại viên trong trại được xem những sự kiện như thế.

Gia đình

BBC: Nhiều bài báo đã trích dẫn nhận xét của một số 'người thân' của bà, vậy xin bà cho biết nhận xét của mình?

Tôi chưa thể một lúc mà nói hết được. Nhưng tôi tin rằng bằng những hành xử không chính danh của chính quyền thì người dân sẽ tự phân tích điều đó.

Tôi rất tin tưởng vào chính nghĩa. Tôi đã viết ra thành những bài thơ rất đau xót trong những ngày tôi ở trong tù thông qua những lá thư gửi cho con tôi.

Từ những khổ đau như thế, tôi biết phải làm gì và làm gì nhiều hơn nữa để xã hội không còn những cảnh như gia đình tôi, không còn những nỗi đau như của con trai tôi trong những ngày tháng phải bỏ học đi nuôi tôi.
"Từ những khổ đau như thế, tôi biết phải làm gì và làm gì nhiều hơn nữa để xã hội không còn những cảnh như gia đình tôi, không còn những nỗi đau như của con trai tôi trong những ngày tháng phải bỏ học đi nuôi tôi."(Bùi Thị Minh Hằng)
Tôi đã dặn con tôi là “một kẻ làm chó thì ta phải chịu khó để làm người”.

Cho phép tôi không nói sâu hơn về những gì thuộc về cá nhân tôi vì những điều đó tôi đã chịu đựng trong rất nhiều năm qua. Đó là điều mà tôi phải rời xa gia đình để đi tìm cuộc sống ở nơi khác trong cảnh mẹ góa con côi.

Đó là những nỗi đau mà tôi không bao giờ muốn một lần trong đời bởi vì chọn bạn bè thì chúng ta chọn được, người này không tốt ta chọn người khác ta chơi, nhưng không ai chọn được nơi mình sinh ra.

'Không phải chính trị gia'

BBC: Nhưng xin bà cho biết ý kiến riêng của bà trước sự tin cậy đằng sau những bài báo đó?

Tôi chưa nói đến độ tin cậy mà tôi nói đến độ bỉ ổi bởi vì bản thân tôi không phải là một chính trị gia cũng không phải là nhân vật trong giới kinh tế chính trị ở Việt Nam để họ làm điều đó nhắm vào tôi.

Tôi chỉ là một người rất bình thường từ những áp bức bất công trong xã hội. Những nền tảng duy nhất để chúng tôi đấu tranh là quyền của một người dân trong xã hội có luật pháp, có tôn ti trật tự.

Nhưng họ đã dùng những điều đó để trả thù tôi một cách điên cuồng đến mức tôi cho rằng họ lú lẫn. Đến bây giờ tôi nghĩ rằng họ biết là đã bị phản tác dụng. Bởi vì, từ hai hôm nay trở về đây, rất nhiều người dân từ Sài Gòn, Biên Hoà, Bà Rịa và những người xung quanh đây đến với tôi bằng tình cảm.

Có những anh xe ôm chỉ có mấy trái dừa, những lẵng hoa. Tôi tin là người dân bây giờ đã rất trưởng thành và vững vàng.

'Sẽ làm sáng tỏ'

BBC: Có nguồn tin cho biết bà có ý định tự vẫn?

Tôi từng có quyết định tự vẫn vì những bức xúc trước hành xử sai trái của chính quyền.

Nhưng trong những cuộc biểu tình tôi đi với bạn bè và chứng kiến cảnh họ đàn áp, bản thân tôi xuất phát là một dân oan, tôi từng nói rằng tôi sẽ tự thiêu nếu nhà nước này đối xử với dân như thế.
"Sau khi ổn định, việc đầu tiên là tôi sẽ cương quyết làm sáng tỏ về sự bắt giữ oan sai và những hành xử đối với tôi trong thời gian bị chính quyền giam giữ."
Bà Bùi Thị Minh Hằng

Cho đến giờ phút này, tôi đang dồn tâm huyết để viết lá thư cho chủ tịch nước và tổng bí thư rằng người dân trong chế độ hiện nay bị quá nhiều áp bức và chịu quá nhiều bất công đến mức không thể chịu đựng nổi.

Và nếu nhà nước không có được những động thái gần dân, vì dân, hoặc khắc phục những điều này thì tôi sẽ hiến tấm thân của tôi cho dân oan nhưng duy nhất tôi chỉ giữ ý định chọn cái chết là tự thiêu. Ngoài ra, nếu như có bất cứ sự kiện gì khác xảy đến với tôi thì đấy là sự tấn công từ bên ngoài.

BBC: Xin bà cho biết ý định của bà trong thời gian tới?

Tôi sẽ dành thời gian nghỉ ngơi trong vòng 10-15 ngày để lấy lại sức khoẻ vì bản thân tôi đã sút trên 15 kg từ lúc vào trại đến lúc về, cộng với rất nhiều vấn đề xảy đến gia đình và con cái tôi.

Hiện nay, tôi vẫn còn một cháu phải bỏ học giữa chừng để đi nuôi mẹ bị bắt. Trước mắt tôi khắc phục những việc của cá nhân tôi.

Sau khi ổn định, việc đầu tiên là tôi sẽ cương quyết làm sáng tỏ về sự bắt giữ oan sai và những hành xử đối với tôi trong thời gian bị chính quyền giam giữ.

Nguồn: BBC Tiếng Việt.

Mời chư vị nghe cuộc Phỏng vấn của BBC:




-->đọc tiếp...

Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

Bùi Thị Minh Hằng: LỜI TRI ÂN


Bùi Thị Minh Hằng:
Gửi tất cả những người bạn yêu quý của Bùi Hằng

Lời đầu tiên, xin cho Bùi Hằng và gia đình được gửi lời cảm ơn đến tất cả các bạn, những người đã luôn lo lắng và lên tiếng bảo vệ cho Bùi Hằng trong 6 tháng qua. Xin cảm ơn những blogger, các cơ quan truyền thông, tổ chức quốc tế, tòa đại sứ và chính phủ các nước đã lên tiếng đòi trả tự do cho Bùi Hằng. Từ tận đáy lòng, xin các bạn hãy nhận từ Bùi Hằng lời cảm ơn chân thành nhất.

Chiều hôm nay, Bùi Hằng trở về nhà trong một thân xác tiều tụy, đủ các vết thương trên người. Thế nhưng, đây sẽ là ngày trở về đầy niềm vui và hạnh phúc nhất trong cuộc đời. Niềm vui trào dâng cùng những giọt nước mắt vừa mừng, vừa tủi.

6 tháng trong lao tù, cùng với bao nỗi cay đắng đã khiến bề ngoài Bùi Hằng thay đổi hẳn, nhìn lại trong gương không thể nhận ra mình. Dẫu vậy, Bùi Hằng sẽ vẫn luôn là Bùi Hằng mà các bạn đã biết đến như ngày nào. 

Dù những thế lực cầm quyền có vu cáo bịa đặt thế nào đi chăng nữa, Bùi Hằng sẽ luôn là một người con của Tổ quốc Việt Nam, là người đồng hành với tất cả những người dân Yêu Nước. Những cuộc đàn áp chỉ làm cho Bùi Hằng vững tin hơn vào con đường mình đã chọn. Những ngày sắp tới sẽ là cuộc chiến đầy cam go chống lại những thế lực đang phá hoại Tổ Quốc thân yêu của chúng ta. Dù chỉ là một hạt cát nhỏ nhoi, nhưng  Bùi Hằng xin nguyện sẽ làm hết sức để đấu tranh cùng các bạn.

Việc nhà cầm quyền buộc phải thả Bùi Hằng chính là thành quả từ nỗ lực đấu tranh không mệt mỏi của đồng bào trong và ngoài nước, đó cũng là nhờ vào sự lên tiếng của tất cả những người có lương tri trên toàn thế giới. Trong chốn lao tù cách biệt với thế giới bên ngoài, Bùi Hằng đã luôn chiến đấu và không lùi bước trước cường quyền.

Trại Thanh Hà là một nhà tù nhỏ, còn đất nước Việt Nam là một nhà tù lớn hơn. Còn bao nhiêu người Việt Nam yêu nước khác vẫn đang bị giam cầm trong nhà tù nhỏ,  gần 90 triệu người dân Việt Nam vẫn bị đày đọa trong nhà tù lớn hơn. Chính vì vậy, Bùi Hằng nghĩ rằng chúng ta vẫn phải luôn tiếp tục chiến đấu để đòi lại tự do cho đồng bào mình. Đó cũng là khát khao mà Bùi Hằng luôn hướng đến.

Về dự định sắp tới, trước tiên Bùi Hằng sẽ cố gắng điều trị các vết thương, sau đó tiến hành các thủ tục cần thiết để khiếu nại. Trong thời gian đầu, do sức khỏe yếu nên việc đi lại sẽ gặp nhiều khó khăn, vì vậy Bùi Hằng mến mời bạn bè nếu có điều kiện ghé thăm để dùng bữa cơm thân mật với gia đình.Về lâu dài, Bùi Hằng sẽ luôn theo con đường đã chọn, tiếp tục cùng các bạn đấu tranh cho một xã hội tốt đẹp hơn.

Đường còn dài và khó khăn đang chờ đợi, nhưng chỉ cần có quyết tâm và sự đoàn kết, chắc chắn chúng ta sẽ làm được. Một lần nữa, xin cho Bùi Hằng gửi lời cảm ơn đến tất cả các bạn đã quan tâm, xin cảm ơn mọi người đã giúp Bùi Hằng chăm sóc cho gia đình, giúp cháu Nhân có điều kiện thăm nuôi mẹ trong suốt 6 tháng vừa qua. Những ân tình sâu nặng không biết đến bao giờ Bùi Hằng mới có thể đền đáp.

Cuối cùng, xin cho Bùi Hằng gửi lời chào thân ái và quyết thắng đến tất cả các bạn

Bùi Thị Minh Hằng 
Nguồn: Facebook Bùi Hằng
 
-->đọc tiếp...

BÀI TRẢ LỜI PV ĐẦU TIÊN CỦA CHỊ BÙI HẰNG, SAU KHI ĐƯỢC TRẢ TỰ DO

Nụ cười Bùi Thị Minh Hằng - Trở về từ chốn lao tù

Bà Bùi Thị Minh Hằng được trả tự do

2012-04-29 
Sau 6 tháng bị giam cầm, bà Bùi Thị Minh Hằng cuối cùng đã được trả tự do, vào chiều ngày 29 tháng 4-2012. 
Rất vui mừng 
Sau nhiều tháng trời đấu tranh đòi công lý, vào chiều ngày 29 tháng 4, bà Bùi Thị Minh Hằng đã được trả tự do và về đến nhà mình tại phường 4, thành phố Vũng Tàu. 
Nói chuyện với chúng tôi qua điện thoại từ nhà của mình, bà Bùi Hằng cho biết cảm nghĩ của mình khi được đoàn tụ với người thân và gia đình:

“Rất vui mừng vì được thấy tình cảm của nhiều người gửi gắm vào mình. Bản thân chị thấy không có gì, vì bản thân vất vả thì không có gì nhưng chị cảm thấy lo lắng hơn trước hành xử của chính quyền, vì họ không muốn thay đổi theo pháp luật.”
bui-hang-250.jpg
Sau 6 tháng trong lao tù, chị Hằng trông ốm yếu, tiều tụy đi rất nhiều. Người mặc áo hồng là một nữ An ninh Hà Nội tên Minh, chuyên theo dõi chị Hằng. Photo courtesy of blog Nguyễn Xuân Diện. 

Vào chiều ngày thứ 7, 28 tháng 4, chị Hằng được đưa khỏi trung tâm giáo dục Thanh Hà, Vĩnh Phúc, nơi giam giữ chị suốt 6 tháng qua. Chị Hằng cho biết:

“Hôm thứ 7, họ vào cơ sở chị thì chị vừa đi khám bệnh ở trạm xá về. Họ chộp lấy chị, họ bắt, ấn chị lên xe, xích chân xích tay tống lên xe, rồi đi bằng đường bộ, đường mòn Hồ Chí Minh.”

Sau nhiều tháng bị giam cầm, rồi tuyệt thực trong trại, sức khỏe của chị Hằng hiện tại đã sút giảm hơn nhiều so với trước khi bị bắt. Chị cho biết chị đã bị mất đến 15 kg chỉ sau 6 tháng. Cũng trong thời gian bị giam giữ, chị Hằng đã có lần cắt tay tự vẫn để phản đối cách đối xử bất công trong trại. Chị cho chúng tôi biết:
Hôm thứ 7, họ vào cơ sở chị thì chị vừa đi khám bệnh ở trạm xá về. Họ chộp lấy chị, họ bắt, ấn chị lên xe, xích chân xích tay tống lên xe, rồi đi bằng đường bộ, đường mòn Hồ Chí Minh.
Chị Bùi Hằng
“Chị cắt tay vì những ngày trong đấy chị bị chèn ép quá sức. Chị nhịn ăn thì họ cũng chẳng làm gì, họ cũng kệ. Đến ngày hôm đó, chị quá bức xúc thì chị có thực sự suy nghĩ, thế là chị tự vẫn. Chị thấy có lưỡi dao lam của chị em người ta để đấy cho nên chị làm những điều như thế.”
Chị Hằng cho biết cho đến lúc này chị vẫn không biết lý do chính thức nào được đưa ra cho việc trả tự do cho chị. Luật sư Hà Huy Sơn, là người đã đại diện cho chị Hằng trong thời gian vừa qua, cho biết quyết định trả tự do mà chị Hằng nhận trong trại không nói gì đến lý do chị được thả vào lúc này.

Tuy nhiên, báo An Ninh Thủ Đô ngày 28 tháng 4 vừa qua có bài cho biết chị Bùi Hằng được trả tự do vì thực hiện chính sách khoan hồng của đảng và nhà nước nhân dịp lễ 30 tháng 4. Tờ báo này viết ‘thực hiện các chính sách khoan hồng của đảng và nhà nước, nhân kỷ niệm các ngày lễ lớn 30 tháng 4 và 1 tháng 5, xét đơn đề nghị của gia đình, xét điều kiện hoàn cảnh cụ thể của trại viên  Bùi Thị Minh Hằng và sau khi trao đổi, thống nhất với chính quyền địa phương nơi cư trú (phường 4, thành phố Vũng Tàu, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu), cơ sở giáo dục Thanh Hà đã quyết định bàn giao Bùi Thị Minh Hằng cho chính quyền địa phương phối hợp cùng gia đình tiếp tục giáo dục Bùi Minh Hằng trở thành công dân tốt’.

Bị bắt vì chống Trung Quốc

 

bui-m-hang-danlambao-250.jpg
Hình ảnh cuối cùng ghi nhận chi Minh Hằng với biễu ngữ : "Phản đối đàn áp người ủng hộ Quốc hội ra luật biểu tình", sau đó chị bị bắt đi và bí mật áp giải ra Hà Nội. Source Danlambao. 

Chị Bùi Hằng là người đã tích cực tham gia vào các cuộc biểu tình ôn hòa phản đối hành động gây hấn của Trung Quốc trên biển Đông hồi năm ngoái tại Hà Nội và Sài Gòn. Chị bị bắt vào tháng 11 năm 2011 sau khi tham gia một cuộc biểu tình quy mô nhỏ tại Sài Gòn. Sau đó chị bị đưa ra cơ sở giáo dục Thanh Hà và bị giam giữ cho đến ngày 28 tháng 4 vừa qua mà không có một hình thức xét xử nào.

Vào ngày 8 tháng 11 năm 2011, Hội đồng nhân dân và Ủy ban Nhân dân thành phố Hà Nội ra quyết định số 5225 về chị Bùi Hằng. Trong quyết định này, chính quyền thành phố Hà Nội xác định chị Bùi Hằng đã gây rối trật tự công cộng nhưng chưa đến mức truy cứu trách nhiệm hình sự. Quyết định cũng coi chị là người không có nơi cư trú nhất định.

Trong thời gian bị giam giữ ở trại Thanh Hà, chị Hằng đã hai lần viết đơn khiếu nại và mới đây quyết định viết đơn khởi kiện quyết định bắt giam mà chị cho là trái pháp luật của ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội. Tuy nhiên con trai của chị Bùi Hằng cho biết trại Thanh Hà đã làm khó dễ trong quá trình chị làm đơn kiện này.

Luật sư Hà Huy Sơn cho chúng tôi biết, mặc dù đã được thả nhưng chị Bùi Hằng vẫn muốn tiếp tục quá trình khởi kiện.


-->đọc tiếp...

Chủ Nhật, 29 tháng 4, 2012

TIN MỪNG: CHỊ BÙI HẰNG ĐÃ VỀ ĐẾN NHÀ

Sau 6 tháng trong lao tù, chị Hằng trông ốm yếu, tiều tụy đi rất nhiều. Người mặc áo hồng là
một nữ An ninh Hà Nội tên Minh, chuyên theo dõi chị Hằng
Thưa chư vị,
Chị Bùi Thị Minh Hằng đã về đến Vũng Tàu. Hiện chị đang làm nốt một số thủ tục tại UBND Phường 4, TP Vũng Tàu để về nhà!

NXD đang nói chuyện ĐT với Chị Bùi Hằng. Ít phút trước, chị đã nói chuyện ĐT với Luật sư Hà Huy Sơn.

Chị cho biết chị trở về Vũng Tàu từ trại Thanh Hà trên đoàn 2 xe của trại, các xe mang biển số 31 A 00068 và 30 A 8682. Được biết, Hàng không VN VietnamAirline nhận được cú đặt chỗ cho một người là Bui Thi Minh ...bay chuyến 6h sáng nay nhưng cuối cùng người này không lên máy bay. Chị cũng cho biết bọn họ đã xích tay chị trên xe trên đường từ trại Thanh Hà đến tận Hà Tĩnh mới mở xích.

Hiện sức khỏe và tinh thần của chị ổn định, tuy trên mình vẫn còn mang các dấu vết thương tích. 

Chị Bùi Thị Minh Hằng cho biết, văn bản để trả chị về nhà ghi rằng: "Miễn chấp hành thời gian giáo dục còn lại đối với bà Bùi Thị Minh Hằng".

Qua Nguyễn Xuân Diện, chị gửi lời cảm tạ đến Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, Cụ bà Lê Hiền Đức, các Giáo sư Nguyễn Huệ Chi, Ngô Đức Thọ, Chu Hảo và các nhân sĩ, trí thức, bạn bè trong và ngoài nước....đã dành cho chị tình yêu thương và chia sẻ trong những ngày tháng chị bị chính quyền Hà Nội giam giữ trái phép tại trại Thanh Hà. Chị sẽ có một bức thư để gửi lời cảm ơn đến ĐSQ Mỹ, ĐSQ Anh, Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Quốc tế, các cơ quan thông tấn báo chí quốc tế: BBC, RFA, RFI, AP, AFP, Reuters, ...đã theo dõi, đưa tin và lên tiếng bảo vệ chị.

Chiều muộn hôm nay, Chị Bùi Thị Minh Hằng sẽ gửi tới NXD - Blog một số bài thơ trích trong tập "nhật ký trong tù" của chị.

Chị cho biết, đã có lúc người ta đưa chữ "khoan hồng" ra với chị, nhưng chị không bao giờ chấp nhận.  Chị nói, thời gian ở trại càng khiến chị mạnh mẽ hơn bao giờ hết!

17h19: Chị Bùi Hằng đang khám sức khỏe tại Bệnh viện. 

Nguồn tin khác cho biết: 
16 giờ 50, 29/04, gia đình, bạn bè đã gặp được chị Hằng. Sau những tháng ngày bị giam cầm, sức khỏe chị đã yếu đi rất nhiều, trên mái tóc xuất hiện nhiều sợi bạc... Tuy vậy, khuôn mặt người phụ nữ của năm 2011 vẫn luôn duyên dáng như ngày nào, chị vẫn tỏ ra mạnh mẽ, tinh thần vững vàng.

Theo yêu cầu của chị, phía CA phải cùng đi với gia đình đến bệnh viện để làm thủ tục khám sức khỏe. Lúc 17 giờ, bạn bè và con trai chị đang ngồi chờ bác sĩ bệnh viện Vũng Tàu khám tổng quát.

Tin cho biết, chị Bùi Thị Minh Hằng bị CA áp giải từ trại giam Thanh Hà về Vũng Tàu. Lực lượng áp giải gồm có CA trại giam, An ninh Hà Nội, An ninh Vũng Tàu và các thành phần ô hợp khác... Khi về đến địa phương tại trụ sở UBND Phường 4, theo quan sát thì lực lượng hỗn hợp áp giải đi trên 3 xe, tổng cộng khoảng 40 đến 50 người.

Tin cho biết: Từ trưa nay, thân nhân của chị Bùi Hằng đã nhận được một lẵng hoa cùng với một số kẹo chocolat qua BĐ gởi đến tận nhà chúc mừng. (Ảnh).
________________

17h57: Vũng Tàu đang mưa lớn, khiến nhiều người mến mộ chị Hằng không thể mang hoa đến tặng chị được.

Có tin nói rằng người ta sẽ giữ chị Bùi Hằng ở một nơi nào đó tại TP Vũng Tàu đến hết ngày 2 tháng 5 mới để chị về nhà. Anh em Sài Gòn và Vũng Tàu đang chuẩn bị tập trung tại bất cứ nơi nào muốn giữ thêm chị Bùi Thị Minh Hằng.

18h00: Đã khám tổng quát xong, và hiện chị Hằng đang trở lại UBND Phường để làm việc. Tại đây, kể cả lúc trước vày bây giờ, lực lượng an ninh đông như kiến cỏ, nhất cử nhất động của mẹ con, cô cháu và anh em bạn bè của chị Hằng đều được an ninh quay phim. Bùi Thị Minh Hằng như một yếu nhân!

18h15: Chị Bùi Minh Hằng đã về đến nhà!

Hình ảnh đầu tiên của Bùi Hằng sau khi ra khỏi trại Thanh Hà:



 

Sau 6 tháng trong lao tù, chị Hằng trông ốm yếu, tiều tụy đi rất nhiều. Người mặc áo hồng là
một nữ An ninh tên Minh (Minh đao), chuyên theo dõi chị Hằng


Vẫn mạnh mẽ giữa vòng vây CA
Nụ cười Bùi Thị Minh Hằng - Trở về từ chốn lao tù
Quà tặng 8.3.2012 của GS.TS Chu Hảo tặng chị Bùi Hằng. Chị đã sử dụng ngay trong trại Thanh Hà

Mời chư vị cùng xem lại những hình ảnh của chị Bùi Thị Minh Hằng 
trong các lần biểu tình




19h15: Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh gọi điện cho Nguyễn Xuân Diện để chia sẻ cảm xúc của ông.  Ông đánh giá đây là một chiến thắng của cả một tập thể đã sát cánh bên nhau, bền bỉ trong suốt thời gian qua. 

Tướng Vĩnh hiện đang đi nghỉ mát nhưng cả ngày hôm nay cứ 2 tiếng đồng hồ thì trợ lý của ông lại cập nhật cho ông 1 lần các tin tức liên quan đến chị Bùi Hằng. Chiều qua, khi được tin chị Bùi Hằng sẽ tự do, ông đã uống thêm 1 cốc bia và ăn thêm một nửa bát cơm trong bữa ăn chiều.

Mời đọc lại các bài liên quan đến Chị Bùi Thị Minh Hằng trên Nguyễn Xuân Diện - Blog.

Nguyễn Xuân Diện tổng hợp từ các trang mạng

-->đọc tiếp...

Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012

TÔI BIẾT RỒI! XIN CHỚ VỘI MỪNG (CẬP NHẬT NGÀY 29.4)


Thưa chư vị,
Mặc dù tôi đã đọc bản tin trên báo An Ninh Thủ đô về chuyện đó, nhưng mà tôi chưa vội mừng! Bây giờ, chuyện mới chỉ có vài dòng tin trên cái tờ báo - mà chúng ta đã khinh thường lâu nay, mà nay chúng ta đã tin ư?

Đối với tôi, phải là bẳng xương bằng thịt, và ngay trước mắt!

CẬP NHẬT ĐẾN 02h NGÀY 29.4.2012: 

Chiều 26.4, ký lệnh. 

21h00: Sơn Tây, Vũng Tàu chưa nhận được tin tức gì. 
21h25: 16h30 chiều nay, thủ tục bàn giao được tiến hành tại trại Thanh Hà. 

22h17: Có tin nói, khi đọc lệnh thả và "khoan hồng" Bùi Hằng không ra khỏi trại. 

23h00: Có tin nói Bùi Hằng đã lên máy bay lúc 18h chiều nay. 
Nhưng không phải.

0h15: 23h30 - 0h - Vũng Tàu không có tin gì mới. 

01h15: Bạn bè của Bùi Hằng ở HN, SG và Vũng Tàu vẫn thức đợi chị về... 

02h00: Lúc 01:30, rạng sáng 29/04, một số người trong gia đình và bạn bè chị Hằng trực tiếp đến trụ sở CA Phường 4, Vũng Tàu để hỏi về tình trạng của chị. Tuy nhiên, phía CA nói rằng họ "không biết gì cả".

Chúc chư vị một đêm an giấc! 


14h52 ngày 29.4.2012: Vào lúc 11h10 tại NR chị Hằng ở Vũng Tàu có 5 nhân viên an ninh lượn lờ.


-->đọc tiếp...

Thứ Năm, 5 tháng 4, 2012

Phương Bích: HỌ ĐANG CÔNG KHAI TƯỚC ĐOẠT QUYỀN CÔNG DÂN


Họ đang công khai tước đoạt quyền của công dân 

Phương Bích


Tôi đã dự liệu trước, rằng cái đơn kiện của Bùi Hằng lần trước vì phải chép tay nên không tránh khỏi sai sót, vì vậy chưa thể tiến hành khởi kiện được. Lần này thằng Bùi Nhân lên Thanh Hà, cốt chỉ để đưa cái đơn kiện in sẵn cho Bùi Hằng ký. Kiểu gì lần này họ cũng không thể bắt Bùi Hằng chép tay lại lần nữa, không có cái lý nào bắt như vậy cả.

Như mọi lần, chúng tôi theo Bùi Nhân lên Thanh Hà. Dọc đường mới hay, cái sổ thăm nuôi hiện con gái Bùi Hằng ở Sơn Tây đang cầm. Mặc dù chị em nó đã hẹn sẽ gặp nhau ở Thanh Hà, nhưng sao tôi vẫn thấy lo lắng. Ngồi bên cạnh thằng Nhân, mọi người liên tục giục nó liên lạc với chị nó, nỗi lo lắng càng tăng khi nghe nói chị nó bị đau nên chờ bác sĩ khám xong sẽ đi. Đến đường rẽ vào Trại Thanh Hà, cô con gái của Bùi Hằng chính thức báo tin không lên được. Chúng tôi dừng xe để thằng Nhân gọi điện hỏi tay phó giám đốc trại, nhưng tay này từ chối, bảo không có sổ thăm nuôi thì không được gặp mẹ!
Người khác nghe thấy chắc phẫn uất lắm. Một thằng bé dù to xác nhưng vẫn là một đứa trẻ, cứ phải bay ra bay vô từ nam ra bắc đi thăm mẹ mà họ lạnh lùng bảo, không có sổ thì không được gặp mẹ nó. Làm sao lại có cái thứ đạo luật nào vô lương tâm đến thế ở trên đời?

Không suy nghĩ gì nhiều, thời gian là vàng bạc, chúng tôi quay đầu xe quyết định đi Sơn Tây để lấy sổ thăm nuôi. Lúc đó đã gần trưa ngày 3 tháng 4.

Cái câu trên trang của bác Bọ Lập: "đường xa nghĩ nỗi sau này mà kinh" cứ ám ảnh tôi bấy lâu nay. Giờ thì chẳng cần chờ đến lúc về sau. Nghĩ đến quãng đường đi và về gần trăm cây số chỉ để lấy một cái cuốn sổ vô tri vô giác, tôi thấy mình có lý để mà căm ghét những kẻ đang lợi dụng luật pháp để hành hạ người dân như thế này.

Do chưa biết đường nên chúng tôi phải vừa đi vừa hỏi. Thiết bị định vị chẳng có tác dụng mấy vì dữ liệu không cập nhật. Khoảng cách 45 km không phải là xa, nhưng giao thông ở Việt Nam thì chẳng nói trước được điều gì. Tôi mệt mỏi và buồn bực ngồi trên xe, chẳng buồn quan sát xung quanh. Chỉ khi đến bến phà tôi mới nhỏm lên nhìn.

Những ký ức xa xưa từ hồi sơ tán ùa về, khi tôi nhìn thấy cái lối đi mới mở trên lòng sông cạn để dẫn xuống bến phà. Những chiếc ô tô nghiêng ngả ì ạch bò trên cát, con phà nhỏ với chiếc ca nô lai dắt đang nổ máy phành phạch nhả khói khét lẹt, nước sóng sánh bên mạn phà.... Tất cả mọi người nhảy xuống xe ngắm nhìn quang cảnh. Tôi ngồi chết dí trên xe, gặm nhấm nỗi buồn không cắt nghĩa nổi. Chiến tranh kết thúc gần 40 năm mà đất nước vẫn thế này ư? Nơi này đâu xa Hà Nội mấy, chỉ chừng sáu bẩy chục ki lô mét.

Xe đến Sơn Tây đã quá trưa. Suốt dọc đường, Bùi Nhân gọi hàng chục cú điện thoại cho cô chị nhưng vô vọng. Mọi người phán đoán có sự can thiệp của ai đó. Nhưng thật khó hiểu, họ là những người ruôt thịt, còn chúng tôi chỉ là người dưng, lại lặn lội đưa con em họ đi thăm người nhà họ kia mà?


Chúng tôi kiên nhẫn chờ Bùi Nhân gọi điện thêm dăm cuộc, đoán cô chị cố tình lánh mặt vì lúc sáng, khi thông báo không lên Thanh Hà được thì Bùi Nhân có nói sẽ lên Sơn Tây để lấy sổ.

Ở lại lâu không tiện vì chúng tôi lạ nước lạ cái, mà cái trò bẩn thì khó lường. Đoán chắc mỗi bước đi của chúng tôi đều được thông báo chặt chẽ. Thậm chí có kẻ công khai phóng xe máy (không đội mũ bảo hiểm thì chỉ có thành phần bất hảo hoặc công an) đuổi theo xe, vừa đi vừa giơ điện thoại chụp ảnh chúng tôi.

Chúng tôi đành quay về Hà Nội. Xe ra khỏi Sơn Tây gần 10 cây số thì cô em gái Bùi Hằng gọi điện cho thằng Nhân. Không biết họ nói với nhau những gì, chỉ thấy thằng Nhân đang cố ghìm cơn giận. Nó nhất định đòi xuống xe, một mình bắt xe ôm quay lại Sơn Tây để lấy sổ.

Một ngày trôi qua thật vô ích, tốn kém công sức và tiền bạc của những người đã có lòng đóng góp giúp đỡ hai mẹ con Bùi Hằng. Họ tưởng làm thế này là chúng tôi sẽ nản chí ư. Họ thật lầm to. Điều đó chỉ càng chứng tỏ sự ngu dốt và bất chấp luật pháp cũng như đạo lý của họ, và càng thôi thúc chúng tôi đấu tranh đến cùng mà thôi.

Tôi quên chưa nói một điều. Không phải quên mà là chưa có thì giờ để nói. Cách đây hơn nửa tháng, tôi nhận được lời nhắn nhe có ý cảnh cáo rằng công an đang lập hồ sơ để đưa tôi vào trại với Bùi Hằng. Tôi nói thẳng với tay công an khu vực về điều này và khẳng định - không dễ vu khống tôi để bắt tôi đi cải tạo giáo dục như Bùi Hằng.

Tôi biết hơn chục ngày trước, trên mạng lan truyền tin đồn sẽ có biểu tình lớn của dân oan bị mất đất. Khỏi phải nói, mọi người lên mạng phàn nàn rằng bị an ninh bám theo nhằng nhằng, quấy rầy dữ quá. Đến khi vợ chồng bác Trâm Khánh bị an ninh dùng xe máy chặn trước cửa không cho ra ngoài suốt mấy ngày liền thì người ta không chịu được nữa, kêu giời lên: cái bọn phường này nó loạn thần kinh mất rồi.

Tôi lại nói với ông công an khu vực, tôi mà chủ tịch nước, tôi sẽ cho mấy cái ông cứ xua quân đi theo dõi những người dân lương thiện nghỉ việc hết. Họ không đi lo dẹp tệ nạn xã hội để yên dân, lại cứ đi lo canh mấy ông bà già trói gà không chặt như chúng tôi là sao?

Sáng ngày 4 tháng 4, mặc dù tôi bảo thuê taxi đi cho an toàn, nhưng Người Buôn Gió tiếc tiền nên lấy xe máy chở Bùi Nhân lên Thanh Hà. Gần trưa thì nhận được tin Trại Thanh Hà không cho Bùi Hằng ký đơn. Và trong cơn bức xúc, Bùi Hằng đã nói với con trai, nếu quyền con người của cô ấy không được tôn trọng, cô ấy sẽ tự sát để phản đối.

Như vậy, tất cả những việc làm để nhằm tố cáo việc bắt giữ Bùi Hằng trái phép đã bị ngăn chặn công khai và trắng trợn. Bị giam giữ suốt hơn 4 tháng nay, Bùi Hằng không được gặp luật sư, viết đơn khiếu nại thì không nhận được sự trả lời, không được ký đơn kiện. Tôi tự hỏi nếu mẹ con Bùi Hằng không có những người bạn, không được bà con trong và ngoài nước ủng hộ thì số phận họ sẽ ra sao? 

Đương nhiên là chúng tôi sẽ đấu tranh đến cùng để yêu cầu thả Bùi Hằng. Điều này không phải cho cá nhân Bùi Hằng, mà còn cho tất cả những người biểu tình chống Trung Quốc đã bị o ép trong suốt thời gian qua. 
 
Nguồn: Chim Kiwi Blog.
-->đọc tiếp...

Thứ Tư, 4 tháng 4, 2012

TRẠI THANH HÀ KHÔNG CHO CHỊ BÙI HẰNG KÝ ĐƠN KHIẾU KIỆN


Trại Thanh Hà không cho chị Bùi Hằng ký Đơn Khiếu nại
Người Buôn Gió

Sáng nay hồi 9 giờ ngày 4/4/2012 con trai của Bùi Minh Hằng từ Vũng Tàu ra Hà Nội đã đến trại Thanh Hà. Tại đây Bùi Nhân đưa lá đơn của luật sư soạn thảo cho Bùi Minh Hằng ký. Nhưng có đến 4 cảnh sát trại giam ở phòng gặp đã giật lá đơn và nói.

- Ở đây chỉ được phép thăm gặp gửi quà, không được đơn từ gì hết.

Lần trước thì Trại Thanh Hà không cho Bùi Minh Hằng ký đơn mà bắt chép tay, trong một thời ngắn phải chép tính ra giấy chép là gần 10 trang. Tương đương với 4,5 trang giấy in. Bởi sự o ép như vậy lá đơn Bùi Hằng chép đã nhiều chữ không rõ.

Bùi Nhân đề nghị 4 cảnh sát này cho gặp chỉ huy trại để hỏi rõ, nhưng những cảnh sát này khước từ thẳng thừng.

- Chỉ huy tôi không gặp cậu.

Bùi Nhân ra khỏi phân trại 3 Thanh Hà nơi giữ giam mẹ Bùi Minh Hằng, lên trại 1 tức trại trung tâm để làm đơn khiếu nại, đề nghị ban giám thị trại Thanh Hà trả lời cụ thể căn cứ vào đâu để không cho học viên được quyền ký đơn khiếu kiện.

Ở trại trung tâm, trực ban nói lãnh đạo, chỉ huy đi vắng hết. Mặc dù chiếc xe con của ban giám thị ban nãy ở phân trại 3 vừa về đến trại 1. Trực ban nhận lá đơn và nói đã ghi vào sổ trực ban, chuyển lãnh đạo trả lời sau.
.


Hôm nay chỉ có Gió chở Bùi Nhân đi bằng xe máy cà tàng. Vì mong muốn chuyện làm đơn không bị ảnh hưởng, nên hôm nay nhiều anh em đã quyết định ở nhà không đi.

Vẫn như mọi khi, những người mặc quần áo an ninh đợi sẵn bên ngoài, bên trong cầm máy quay. Chắc chắn tấm bảng Cấm Quay Phim Chụp Ảnh ở trại 3 Thanh Hà không có giá trị gì, khỏi phải cãi nhau vì được chụp bên trong hay bên ngoài nữa. Vì hôm nay khi Bùi Nhân vào, Gió trốn ở bụi cây, an ninh cầm may quay lia máy đi tìm dáo dác không thấy. Buộc phải chạy ra ngoài cổng đứng giữa đường để quay cảnh Gió chở Bùi Nhân về. Vì đứng giữa đường để quay bằng được nên suýt xảy ra tại nạn. Mong lần sau chú ý hơn. Lực lượng an ninh địa phương cũng tăng cường để giữ con đường thuộc chủ quyền của họ như họ đã nói ở lần trước.
.
An ninh ra ngoài cổng dáo dác tìm đối tượng để ghi hình về báo cáo cấp trên.
.

Vì lúc Bùi Nhân ra khỏi cổng trại 3, nhiều kẻ lạ mặt áp sát để hóng hớt. Hai cậu cháu bảo nhau về, nhưng thực chất ra đường tìm chỗ viết đơn rồi lên thẳng trại 1 gửi.
.
Bùi Nhân vào trại 1 nộp đơn khiếu nại về việc cấm đoán học viên viết đơn của trại 3 Thanh Hà
.

Việc đơn từ của chị Bùi Minh Hằng là một học viên, không phải là người thụ án. Mặc dù người thụ án dù mất gần hết quyền công dân nhưng vẫn có quyền khiếu kiện những gì liên quan đến quyền lợi của mình, huống chi là một trại viên của trại giáo dục. Trại 3 Thanh Hà đã thay thế tòa án tước đi quyền này của chị dưới những hình thức khác nhau như bắt chép tay, không cho ký đơn sẵn, đến khi chép lại cũng không cho.

N.B G

-->đọc tiếp...

Thứ Ba, 20 tháng 3, 2012

HÃY BẢO VỆ CÔNG DÂN CHỐNG THAM NHŨNG LÊ HIỀN ĐỨC

Bà Lê Hiền Đức và Lê Dũng trước cửa trại Thanh Hà, 18.3.201

HÃY BẢO VỆ CÔNG DÂN CHỐNG THAM NHŨNG LÊ HIỀN ĐỨC
Nguyễn Tường Thụy

“Đây là hành vi khủng bố công dân Lê Hiền Đức”.

Cụ Lê Hiền Đức nói thế khi bị một loạt cuộc điện thoại gọi đến từ số máy 01659393814 với lời lẽ đe dọa và rất xấc xược. Lúc ấy, cụ đang ở ngoài cổng khu vực trại 3 cơ sở giáo dục Thanh Hà.

Từ lúc 14 giờ 14 phút chiều chủ nhật ngày 18/3/2012, cụ Lê Hiền Đức bắt máy từ một số máy lạ. Cuộc gọi này vào khoảng vài chục giây. Thấy cụ bừng bừng tức giận, chúng tôi hỏi thì cụ cho biết, đó là giọng của một đứa con gái trẻ. Nó bảo:

-  Giờ này không về nghỉ ngơi đi còn lang thang làm gì.

Vài phút sau, nó gọi lại, tiếp tục giọng khiêu khích. Cụ mở loa to ra cho chúng tôi cùng nghe. Tôi nhớ lại được mấy câu như sau:

-  Già rồi mà còn ngu;

-   Lôi thôi chúng tao đánh bỏ mẹ;

-   Đầu còn vài cái tóc lơ thơ. Chúng tao vặt trụi tóc lúc nào chẳng được.

-  V.v…

Chúng tôi bảo:

-  Đứa nào dám hỗn với cụ thế. Quân mấy dạy. 

Cụ phẫn nộ:

-  Nói thế chưa đúng. Đây là một sự khủng bố.

Cụ nhớ lại:

Khi cụ xin vào trại không được, cụ đứng hỏi chuyện hai công an ở phòng trực, 1 nam, 1 nữ. Với công an nữ, cụ phê bình là tại sao không đeo biển tên, nếu chưa có biển hiệu thì không nên ngồi tiếp dân như thế. Thấy tóc cô này nhuộm vàng, cụ khuyên các cháu mặc sắc phục công an thì không nên nhuộm tóc, khi tiếp dân mặt lúc nào cũng phải tươi tỉnh. Công an nam tên là Trần Quang Hiệu, cụ có khen về phong cách tiếp dân. Cụ cho Hiệu số máy của cụ và bảo: Khi nào về Hà Nội rẽ vào gặp cụ, để cụ góp ý và trao đổi thêm với mục đích xây dựng ngành công an tốt lên.

Cụ bảo, khi cụ trao đổi số máy với công an tên Hiệu thì công an nữ mở sổ  ghi vào. Lúc ấy, cụ cho là bình thường nên không để ý gì.

Những chi tiết này tôi đều chứng kiến vì tôi luôn đi cạnh cụ.

Cụ suy xét:
Phải là đứa ở trong trại này. Nó trông thấy cụ mới biết mà nói có vài cái tóc lơ thơ.

Cụ cho việc người nữ công an tự ý ghi số của cụ vào sổ là không được phép vì cụ không vào trại nên không được ghi thông tin gì về cụ vào sổ trực ban. Số điện thoại của cụ, lúc ấy cụ chỉ cho riêng công an tên Hiệu thôi.

Sau đó cụ gọi điện tới nhiều người có trách nhiệm từ bộ trở xuống yêu cầu điều tra làm rõ. Dù vậy, đến tối, vẫn số máy ấy gọi vào máy cụ khoảng chục lần nữa.

Sang đến ngày hôm nay, số máy đó vẫn tiếp tục gọi điện để khủng bố cụ.

Cụ Lê Hiền Đức đã từng nhận được nhiều cuộc điện thoại nặc danh, với những lời lẽ chửi bới, đe dọa như: “Nếu không ngừng việc chống tiêu cực, ra đường sẽ bị xe tông”…, thậm chí mang cả vòng hoa tang đến đặt trước cửa. Trong các cuộc điện thoại nặc danh đe dọa cụ, chưa có trường hợp nào dai dẳng như thế này. Lần này, trước yêu cầu của cụ, chưa biết ngành công an xử lý ra sao.

Tên thật của cụ là Phạm Thị Dung Mỹ, còn tên Lê Hiền Đức là do Chủ tịch Hồ Chí Minh đặt cho. Cụ từng được tặng giải thưởng Liêm Chính của Tổ chức Minh bạch thế giới năm 2007. Cụ là tài sản quí của đất nước. Cụ rất quyết liệt và luôn đi đầu trong công cuộc chống tham nhũng, là địa chỉ tin cậy của những người dân oan.

Yêu cầu ngành công an sớm tìm ra kẻ khủng bố này, xử lý nghiêm khắc và công khai, có biện pháp bảo vệ tính mạng cho cụ.

Đề nghị toàn thể những người quan tâm đến công bằng xã hội, yêu sự minh bạch, các cơ quan truyền thông trong nước và quốc tế hãy lên tiếng bảo vệ công dân chống tham nhũng Lê Hiền Đức.

19/3/2012
TƯỜNG THỤY

Nguyễn Xuân Diện: Đề nghị Bộ Công an vào cuộc ngay lập tức để bảo vệ công dân Lê Hiền Đức. Việc bảo vệ an toàn tính mạng cho Cụ bà Lê Hiền Đức là điều đương nhiên, bởi: cụ nguyên là cán bộ ngành công an, và việc bảo vệ một công dân chống tham nhũng đã được quốc tế vinh danh là khẳng định Nhà nước và Chính phủ VN quyết tâm chống tham nhũng. 

09h55 hôm nay (20.3.2012):
Cụ Lê Hiền Đức vừa cho biết, cả đêm qua số máy ĐT trên vẫn liên tục gọi vào số ĐT của cụ. Và cả sáng nay, vẫn liên tục như vậy! Cụ cũng cho biết, sáng nay, đơn trình báo gửi Bộ trưởng Bộ Công an và lãnh đạo Bộ đã được cụ soạn xong và đang chờ gửi đi.

-->đọc tiếp...