Bùi Hoàng Tám
Dẫn nhau vào nhà nghỉ
Vợ bỗng dưng thành bồ
Mình như thằng ăn vụng
Vừa mừng lại vừa lo…
10 năm thuộc tiếng ho
Quen nồng nàn hơi thở
Vậy mà phút lên giường
Vẫn bồi hồi, bỡ ngỡ…
Té ra là vẫn vợ
Với người khác thành bồ
Trang văn xuôi cũ rích
Chợt hóa thành bài thơ!
Nhớ lời tiền nhân xưa
“Tắt đèn” như nhau cả
Vấn đề là “khoai lạ”
Vấn đề là “mạ quen”!
Vợ ơi đừng tắt đèn
Để cho quen thành lạ!
Chú thích:
1 – “Tắt đèn, nhà ngói như nhà tranh”.
2 – “Khoai ruộng lạ, mạ ruộng quen”
1 – “Tắt đèn, nhà ngói như nhà tranh”.
2 – “Khoai ruộng lạ, mạ ruộng quen”
Nhân tiện, giới thiệu thêm bộ Tứ Bình cổ
của nghệ thuật Nhật Bản:
0 nhận xét:
Đăng nhận xét