Blogger Widgets

Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

HỊCH SƠN TÂY

Lăng Ngô Quyền. Ảnh: Internet
Hịch Sơn Tây
Lý Nhân
Ta thường nghe:
Sơn Tây - Thủ phủ Xứ Đoài mây trắng
Một ấp hai Vua, địa linh nhân kiệt
Bố cái Đại Vương Phùng Hưng đả hổ
Ngô Vương trí dũng mưu sâu
Đóng cọc Bạch Đằng dẹp quân Nam Hán
Bởi thế Sứ thần Giang Văn Minh sang Tàu
Khẳng khái, hiên ngang đối đáp:
Đằng Giang tự cổ huyết do hồng
Muôn đời lưu danh sử sách.

Ta vẫn nghe:
Sơn Tây - Văn võ thời nào cũng có
Tản Đà rượu –thơ
Nước non nặng một lời thề
Quang Dũng- Đôi mắt Người Sơn Tây
U uẩn chiều lưu lạc...
Tào Mạt âm vang Bài ca giữ nước
Chiến tranh
Theo ta cũng nhiều, theo địch không ít
Tướng Nguyễn Cao Kỳ, Tướng Lê Nguyên Khang...
Sơn Tây - dữ ít lành nhiều
Bao cuộc binh đao
Mấy khi ngói tan gạch nát
Thời chống Mỹ gian lao chỉ 2 quả bom rơi
Một lần tập kích Sơn Tây giải cứu phi công
Mỹ đành về không. Đến giờ vẫn nhắc
Sơn Tây an nhiên phi chiến địa
Đoài phương tĩnh nhất khu...

Vậy mà:
Cứ nghĩ các ngươi hậu sinh khả uý
Ai ngờ hết thời loạn lạc
Gặp buổi kinh tế thị trường
Các ngươi xây ít, phá nhiều
Thành cổ bao phen liêu xiêu
Cổng bắc biến thành lò gạch.
Các ngươi coi trời bằng vung
Dân chúng nổi khùng, khác chi “con ong cái kiến”
Đập Nhà văn hoá, siêu thị mọc lên
Hàng chẳng có người mua, các ngươi chuyển đổi mục đích
Chợ Nghệ thành tro, dân tình oán trách
Quan tham vô sự bình an
Lý trưởng, chánh tổng hồn nhiên bán đất Cổ Đông
Ngước trông non Tản
Mấy kẻ ác tâm  “khoét núi đào vàng”
Thượng nguồn bên bồi bên lở.

Nay ngồi ngẫm lại mà đau:
Ta cùng các ngươi sinh ra phải thời loạn lạc
Lúc khói lửa, binh đao thì cùng nhau ra trận
Gặp hiểm nguy thì cùng nhau sống chết
Đói lòng nhường nhau khoai sắn rau rừng
Đồng đội hy sinh ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa
Chỉ mong đánh tan giặc giã
Thanh bình rũ áo về quê
Ai ngờ hết thời nếm mật nằm gai
Bao kẻ thay lòng đổi dạ
Thấy đồng đội khốn khổ thì ngoảnh mặt làm ngơ
Thấy dân đen tố cáo, kêu oan thì quy tội phản động
Dựng xây công trình thì bòn rút đục khoét
Công lý - Đổi trắng thay đen
Nhà lầu xe hơi, chân dài, rượu ngoại
Học hành lăng nhăng, giả danh trí thức
Mua quan bán chức biến hoá như thần
Lại còn mắc bệnh háo danh, vẽ tô thành tích
Lương ít bổng nhiều
Quan nhỏ quan to... quan nào cũng “vặt”
Khẩu phật tâm xà, đấu đá liên miên...

Vậy nên:
Các ngươi còn thời gian đâu
Mà bận tâm nghĩ về xứ  Đoài
Sơn Tây bao phen tách rồi lại nhập
Phố phường vắng bóng danh nhân
Đường sá đặt tên loạn xạ
Chùa Thông, Đá Bạc, Đại Hà...phỏng có ích chi
Hàng dừa mai một chết dần chết mòn
Sơn Tây -Thị xã lá bàng còn đâu tên gọi
Đường Lâm ấp cổ được bê tông hoá đã lâu
Nếu không can ngăn, các ngươi nóng đầu đập luôn thành cổ
Càng nghĩ càng thấm, càng ngẫm càng đau
Thượng bất chính hạ tắc loạn
Ôi Sơn Tây trầm tư hiu hắt
Có còn gì trong mắt dân đen?

Nay các ngươi:
Thấy chủ nhục mà không biết lo
Thấy nước nhục mà không biết tức
Các ngươi náu trên núi Ba Vì bốn mùa mây trắng
Có biết đâu Tổ quốc đang dậy sóng biển đông
Thần Tản Viên đang chỉ mặt các ngươi
Quanh năm lấy việc rượu chè làm vui
Suốt tháng lấy mát xa, bồ bịch làm thích
Bao kẻ tính đường sản nghiệp mà quên việc nước
Nghĩ kế gian tham mà quên việc dân
Nếu bất chợt quân Tàu tràn sang các ngươi trở tay không kịp
Chẳng những xã tắc tổ tông các ngươi bị dày xéo
Vợ con các ngươi bị đánh đập cưỡng hiếp
Ta và các ngươi sẽ muôn đời chịu nhục, tên xấu còn lưu...
Thần nói thế sao các ngươi im lặng
Hay các ngươi coi Sơn Tây, tỉnh lẻ đêm buồn
Sơn Tây phi chiến địa, Đoài phương tĩnh nhất khu
Cứ ngậm miệng ăn tiền, sống chết mặc bay
Mà không hay biển đông cuộn sóng?

Ta nóng ruột cồn gan
Nói lời trung ngôn nghịch nhĩ
Mà nhắc các ngươi
Việc nhân nghĩa cốt để yên dân
Nhật nguyệt hối rồi lại minh
Càn khôn bĩ rồi lại thái
Nhân tài như lá mùa thu
Hiệp sức đồng tâm
Mong trời đất tổ tông linh thiêng âm phù dương trợ
Xây dựng Sơn Tây xứng danh mây trắng xứ Đoài
Trăm đời để lại tiếng thơm
Cháu con ghi ơn muôn thưở.

Nay ta thảo hịch này
Để các ngươi hiểu bụng ta!

*Bài viết do tác giả Lý Nhân gửi NXD-Blog, từ Sơn Tây. 
Xin cảm ơn tác giả! - Đăng lần đầu 13:37 (17.6.2011)
.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét